Goblin Tế Tự, thứ đang già đi bởi hậu quả của việc ma pháp phản phệ khó khăn ngẩng đầu, đôi mắt mở to hiện ra không thể tin được nhìn vào pho tượng có năng lượng khổng lồ cao tới vài mét trước mặt.
Hình ảnh đối phương ở trước mắt cùng với thần Hàn Đông và Thú Liệp chậm rãi dung hợp vào nhau…
-Điện…điện hạ…
Nó sợ hãi đến mức đôi môi dính chặt vào nhau, vừa kính trọng vừa sợ hãi đến mức không thể thốt nên lời.
Tượng thần năng lượng khổng lồ liếc nhìn nó, ánh mắt không vui cũng không buồn, không thể nhìn ra được tia cảm xúc nào có trong đôi mắt ấy, nhưng tiếng khịt mũi lạnh lẽo lại như biểu lộ nội tâm bất mãn, khiến tên goblin trong tiềm thức tự nhiên rùng mình.
Cùng lúc đó, vầng sáng màu bạc chói lọi cùng với bài thánh ca mang theo sự mờ mịt, trong khoảnh khắc, từ trong gã khổng lồ phóng ra cảm giác uy áp thần thánh to lớn không thể xâm phạm…
Đó là sự áp chế từ sâu trong linh hồn của sinh vật có tồn tại đẳng cấp cao đối với sinh vật có đẳng cấp thấp.
Đó là uy áp đến từ linh hồn của Chân Thần!
Goblin Tế Tự chỉ cảm thấy có một cỗ lực lượng không thể cưỡng lại đâm thẳng vào sâu trong lòng mình, đánh thẳng vào linh hồn của mình, khiến đầu của nó đau như muốn nức toác ra, gần như ngất đi ngay lập tức.
Nó rơi thẳng xuống đất, không có cách nào cử động chân tay, thế nhưng trong lòng nó mang một cảm giác réo rắt, hân hoan xen lẫn một chút vui sướng.
Đó chính là Chân Thần!
Đây chính là sức mạnh của vị thần chân chính!
Sau khi liếc nhìn con goblin, người khổng lồ với năng lượng to lớn nhanh chóng chuyển sự chú ý của mình sang những kẻ xâm lược đang tràn vào trong thần điện.
-Tinh Linh?
Giọng hắn trầm thấp khàn khàn lại trang nghiêm của thần thánh, trong câu hỏi mag theo sự nghi vấn.
Khi hắn thấy được bộ dáng của những người chơi, ngay cả khuôn mặt không mang theo cảm xúc ấy cũng hiện lên nét vẻ kinh ngạc.
Không biết tại vì sao mà trước uy áp từ linh hồn của người khổng lồ, bọn họ cũng không có run sợ giống như là lũ goblin.
Ngược lại, tuy họ có ho ra máu nhưng đôi mắt lại sáng ngời, dường như linh hồn họ không bị ảnh hưởng một chút nào.
Họ nhìn hắn ta với một cách tò mò và cảnh giác, không sợ hãi, không tôn trọng, chỉ có đầy sự mới lạ và phấn khích.
Thậm chí là có vài người bắt đầu huyên thuyên rồi kêu lên:
-Nó chính là Boss! Chắc chắn đó là Boss luôn!
-Cái này..cmn, đó không phải là hàng của thần Ullr à? So với cái tượng thần kia chả phải giống nhau như đúc à?
-Ê này nó xấu thật…So với Nữ thần thì kém xa.
-Nhưng mà cái hiệu ứng mà nó làm ra nhìn trông có vẻ mạnh đấy… Nãy hù ta muốn chết.
-Ta cảm thấy nó có vẻ mạnh, ta nhìn không có thấu...
-Chắc là cả nhóm sẽ không bị nó tiêu diệt đi…?
-Hay là trước tiên chúng ta chạy đi…? Ta chỉ còn có một lần hồi sinh nữa thôi đó.
Tượng thần Ullr: ….
Mặc dù hắn không hiểu bọn kiến hôi kia đang nói về điều gì, nhưng hắn cảm thấy sự xúc phạm giữa những lời nói đó.
Uy nghiêm của thần không thể bị xúc phạm!
Tượng thần gầm lên, lòng bàn tay ẩn chứa năng lượng khổng lồ lập tức chụp lên đám người chơi, trong nháy mắt bốn năm tên xui xẻo bị chụp thành mảnh vỡ.
-Mẹ kiếp!
-Mẹ kiếp!
-…
Những người chơi còn lại hoàn toàn choáng váng.
Bọn họ không quan tâm đến việc mình ho ra máu, lập tức đứng dậy rồi bắt đầu chạy trốn và tránh né, đồng thời nguyền rủa con chó đã lên kế hoạch lập ra trò chơi cân bằng.
Thần tượng vỗ một cái thần điện liền sụp đổ, sự cách biệt về thực lực này cũng quá lớn rồi!
Hắn nhìn thi thể Tinh Linh bị chính mình chụp chết, trong than thể đó không có một chút linh hồn nào bên trong, vẻ mặt của gã khổng lồ càng thêm kinh ngạc.
--Đó không phải là tinh linh…
Thanh âm vừa dày vừa nặng vang lên.
Vào thời điểm mà tượng thần khổng lồ xuất hiện, Eve ở cách đó hàng chục km cũng cảm nhận được điều đó
Hắn ngạc nhiên chuyển sự chú ý của mình về hướng Firenze, trong lòng mang theo tâm sự nghiêm trọng.
-Thần lực xa lạ đó là?
Rất nhanh, tâm trạng liền hắn trầm xuống.
Bởi vì hắn phát hiện ra là một vài quang tử của những người chơi trong không gian thần cách trong nháy mắt bị dập tắt.
Không chỉ dừng lại như vậy, liên tiếp ngày càng nhiều quang tử bị dập tắt.
-Giết trong nháy mắt sao…
Hắn suy tư trong chốc lát, tách ra một tia ý thức, che giấu hơi thở của mình, cẩn thận từng li từng tí nhìn về những quang tử vẫn nhấp nháy như cũ ở bên trong.
Eve chuyển đổi tầm mắt, hắn rất nhanh quan sát được tình huống trong thần điện bằng thị giác của người chơi trong đấy.
Lúc này, gã khổng lồ dường như đang nổi cơn thịnh nộ, gã tấn công người chơi như đang đập bay một đám ruồi, thỉnh thoảng có người xui xẻo mất mạng dưới tay hắn.
Bên trong Thần điện nhất thời hỗn loạn.
Nhiều người chơi biết rằng không có cơ hội nào để chiến thắng liền trốn mất dạng, nhưng vẫn có nhiều người nhất quyết ở lại, lẩn trốn khắp nơi, tỏ vẻ rằng muốn thử sức.
-Ullr?
Do đã nhận được truyền thừa từ Cây Thế Giới, Eve nhận ra được danh tính của pho tượng thần khổng lồ mang năng lượng khủng bố kia.
Điều này làm cho hắn hoảng sợ.
Khỉ thật, nó chỉ là một con Goblin Tế Tự mà thôi, làm sao có thể lôi kéo được tên này tới đây?
Hơn nữa pho tượng đó còn là do thần lực tạo thành!
Tên đó lấy đâu ra nhiều thần lực để vượt qua lưỡng giới? Chỉ vì một vài goblin thôi sao?!
Eve cảm thấy rằng vị thần này điên rồi, hoàn toàn không hành động theo lẽ thường, trong nháy mắt liền phá vỡ kế hoạch của hắn.
Sau đó, suy nghĩ tiếp theo của hắn là có nên chạy hay không đây...
Đùa thôi, nếu bị đối phương bên kia phát hiện ra sự tồn tại của mình thì chắc chắn rằng hắn sẽ phải chết, cho nên là hiện giờ của hắn đang trong tình trạng sắp chết đây này..