" Chuyện tồi tệ nhất trong đời người không phải vận xấu đổ vào đầu mà là chuyện xấu rõ ràng muốn lẩn tránh ngươi thì ngươi lại liều lĩnh xông đến......" Truyện "Đại Viên Vương "
Vương Phật Nhi ngay cả cười khổ cũng không nổi. Công lực của hắn dần dần tăng cao, Đại Nhật chân hỏa từ cửu phẩm đột phá một lèo đến tam phẩm nhưng vẫn không có cách nào chống lại lực hấp dẫn yêu dị do cái vật như quả núi nhỏ máu thịt kia phát ra.
Áp chế ý niệm ngu xuẩn là sử dụng Ngũ Đế Long Quyền kích tăng công lực, Vương Phật Nhi hít một hơi chân khí thật dài, thật sâu, hét lớn một tiếng rồi bước về hướng ngọn núi máu thịt phát ra huyết quang ngút trời kia.
" Không vào hang cọp làm sao bắt được cọp con!", huống chi hắn đến nơi này để tìm kiếm thành Hắc Yêu, mới thế đã quay đầu bỏ chạy thì không hợp với tác phong làm việc của Vương Phật Nhi.
Lần này thì những nơi Vương Phật Nhi đi qua đều không có trở ngại gì. Khi hình ảnh của hắn dần dần tiến vào bên trong màn huyết quang bao phủ ngọn núi kia thì mầu máu tươi ngút trời, cảnh tượng cực kỳ yêu dị trước đó bỗng tan biến đi chẳng còn thấy đâu nữa mà có vài ngọn núi hết sức bình thường hiển lộ ra, trên đó hoa cỏ dập dờn, chim kêu thú chạy, cảnh trí thanh nhã, vô cùng bình yên. Truyện "Đại Viên Vương "
" Dưới chân thật là mềm, tựa hồ cảm giác như là thịt vậy!"
Vương Phật Nhi chỉ thấy trước mắt là một vùng huyết quang đỏ rực, cả người tựa hồ bị một thứ gì đó nồng đậm, giống như mây mà không phải mây, như máu mà không phải máu vây chặt lấy, Đại Nhật chân hỏa hộ thân chỉ có thể phát ra được nhiều nhất khoảng ba thước.
Dù là lửa màu vàng kim của Đại Nhật chân hỏa có công hiệu trừ tà nhưng vẫn không thể ngăn cản mùi máu tươi cực kỳ nồng đậm lọt vào trong mũi. Thỉnh thoảng lại có từng đợt từng đợt huyết khí xâm nhập vào chân hỏa hộ thân của hắn. Chân ngôn trừ ma ẩn chứa trong chân hỏa va chạm với loại huyết khí này thì lập tức nổ tung thành những chớp sáng rồi tiêu tan đi cùng với huyết khí.
Càng đi về phía trước, huyết khí ở bên ngoài cơ thể càng đặc hơn, áp lực cũng lớn hơn, các loại âm thanh cũng càng ngày càng ai oán thê lương. Trong lòng đột nhiên nổi lên cảnh báo, Vương Phật Nhi lập tức ngưng tụ Đại Nhật chân hỏa trong lòng bàn tay thành thanh hỏa diễm trường đao rồi vung lên quét một vòng. Một tiếng kêu thê lương thảm thiết lập tức vang vọng cực rõ bên tai, cũng không biết cái gì ở bên trong màn huyết quang đã bị chém hạ.
" Hóa ra trong màn huyết quang này còn có vật sống ư?"
Vương Phật Nhi kinh hãi, vỗ vào trên người. Thần binh Bắc Đẩu hóa thành ánh sáng màu lam đậm, tụ thành hình thể. Hắn đưa tay đón lấy nhưng không rút đao ra khỏi vỏ mà cứ để nguyên như vậy vác lên trên vai. Thần binh Bắc Đẩu là thần binh hai hệ Linh và Pháp, sở trường về chém giết du hồn, lại có thể lấy nguyên khí do tinh khí hồn phách của đối tượng bị chém chết hóa thành mà truyền lại cho chủ nhân.
Cũng bởi vậy, Vương Phật Nhi cực ít khi sử dụng thanh thần binh này. Hắn tu luyện tâm pháp chính tông của Phật môn và võ học vương đạo của Bạch Nguyệt yêu tộc, có chút xung đột với sát khí lệ khí của thanh thần binh nhất phẩm này.
Xoạt!
Đao quang màu lam sẫm xuyên qua Đại Nhật chân hỏa hộ thân chém một con mãnh thú kỳ dị thành hai nửa rớt xuống kêu phịch một tiếng. Vương Phật Nhi tỏ vẻ thận trọng, vươn tay thu thanh Bắc Đẩu trở lại bên người. Nhưng Vương Phật Nhi lại không thu thanh Bắc Đẩu vào bên trong hộ thân chân hỏa bởi vì có vô số tia máu mảnh như tơ nhện quấn chặt chung quanh thân của thanh thần binh này giống như vô số con côn trùng màu máu nhỏ li ti đang phát ra từng hồi những tiếng cắn xé chói tai.
" Sinh vật trong màn mây máu này thật ra không mạnh nhưng bản thân nó thì lại quá kỳ quái, ta phải cẩn thận hơn!"
Vương Phật Nhi dùng Đại Na Di niệm pháp điều khiển chứ không cầm đao ở trong tay. Đối với hắn mà nói thì như thế này cũng không khác gì nhau, bởi vậy cứ để thanh Bắc Đẩu bay lơ lửng ở phía trước, phát động chân khí từ từ luyện hóa tơ máu ở trên thân đao.
Hắn bước nhanh về phía trước, chưa được mười bước thì trông thấy con mãnh thú vừa bị hắn chém chết. Hắn chưa bao giờ gặp loại sinh vật cổ quái này. Nó thân thô như thùng nước, ngoằn nghoèo thật dài, trên đầu có hai chiếc sừng ngắn dữ tợn, dưới bụng có hơn trăm chiếc chân béo mập ngắn ngủn, hình dáng quái đản không thể tả nổi.
Vương Phật Nhi không biết con mãnh thú này có chứa kịch độc hay không nên không dám chạm vào, chỉ lấy Đại Na Di niệm pháp cách không điều khiển thanh thần binh Bắc Đẩu chém xuống soàn soạt, phân thây con mãnh thú này thành những mảnh nhỏ.
" Tiếc quá, coi như chẳng có gì dùng được cả!"
Trung thổ Thần Châu có vô số dị thú, rất nhiều dị thú sau khi chết đi thì da lông, xương cốt, thậm chí sừng, mắt, ngũ tạng trên người đều có công hiệu rất lớn, hoặc có thể làm thuốc, hoặc có thể làm những đồ chơi quý giá. Vương Phật Nhi chưa bao giờ gặp loại mãnh thú này, vốn định xem có thể thu được thứ gì hữu dụng hay không nhưng kết quả lại khá là thất vọng.
Hắn đang định bỏ đi thì lại đúng lúc thanh Bắc Đẩu chém trung cặp sừng ngắn dữ tợn trên đầu con mãnh thú. Cặp sừng ngắn va chạm với thanh Bắc Đẩu sắc nhọn phát ra những tiếng choang choang nhưng lại không hề bị phá hủy.
" Nói không chừng thứ này lại hữu dụng, tính chất xem ra thật sự cứng rắn."
Vương Phật Nhi lăng không chụp một trảo, cặp sừng của con mãnh thú bị chết kia lập tức bị bẻ gẫy rời ra. Vương Phật Nhi không dám dùng tay đón bắt mà vận Đại Nhật chân hỏa muốn luyện hóa nó một phen. Thật không ngờ là Đại Nhật chân hỏa vừa tiếp xúc với cặp sừng của con quái vật này thì lập tức trên cặp sừng tưởng như vô cùng cứng rắn này tỏa ra vô số những con trùng cực kỳ nhỏ. Những con trùng này vừa thoát ra, cặp sừng kia liền không chịu nổi chân hỏa luyện hóa và tan thành tro bụi.
Biến hóa này làm cho Vương Phật Nhi vô cùng kinh hãi, lòng bàn tay quy tụ chân khí thành quả cầu bao phủ lấy đám trùng cực nhỏ và vô cùng quái dị này. Hắn liên tục vận chuyển chân hỏa nhưng lại không làm gì được đám trùng đó.
Trong lòng kinh hãi, Vương Phật Nhi quyết định thật nhanh, lập tức tách rời phần chân khí này để đưa đám trùng trở lại trên người con mãnh thú. Quả nhiên, đám trùng vừa gặp thân thể con mãnh thú thì lập tức xâm nhập vào, chưa được một lát đã tụ lại thành hai cái sừng ngắn mọc lên ngay tại phần đuôi của con thú, hình dạng giống hệt như lúc ban đầu.
Trong lòng liên tục kêu kỳ quái, Vương Phật Nhi thật cẩn thận tránh xa khỏi xác chết của con mãnh thú này. Khi hắn đi tiếp về phía trước, tình thế càng trở nên hung hiểm hơn. Từ lúc bước vào bên trong ngọn núi, Vương Phật Nhi đã hiểu rằng mình đã tiến nhập vào một thế giới khác.
Ở trung thổ Thần Châu, các bô lão kể lại, sách vở có ghi chép là ngoài Nhân Gian Giới còn có sáu cảnh giới kỳ dị khác đã từng có người đến được, kết hợp lại gọi là tiên thiên lục đạo. Ác Quỷ Đạo chính là một đạo trong đó.
Nhưng điều kỳ dị là ở chỗ huyết quang ngút trời này lại khác hẳn năm đạo còn lại trong tiên thiên lục đạo nên Vương Phật Nhi cũng khó mà xác định được mình đã tới nơi nào. Ngọn núi này nhìn từ bên ngoài thì cũng không rộng quá mấy trăm trượng nhưng Vương Phật Nhi đã đi hơn nửa canh giờ, tính cũng được hơn trăm dặm rồi mà trước mắt vẫn là mầu huyết quang loá mắt, không biết phải đi về hướng nào.
Dọc đường đi, Thần binh Bắc Đẩu đã chém giết không biết bao nhiêu dị thú hung dữ, hồn phách tinh khí hấp thu được tích lũy ở trên thân đao đã phát ra ánh sáng trắng nhợt. Vương Phật Nhi không dám mạo hiểm thu cái lực lượng tà môn này vào trong cơ thể, bởi vậy ngọn lửa mầu trắng nhợt ngày càng cháy đậm ở trên thân thanh Bắc Đẩu mầu lam sẫm.
" Tộc Huyền Thuỷ là một yêu tộc thời thượng cổ chi nhất, được ghi chép rất ít trong sách vở, không ngờ thì ra dòng họ này lại tà môn như thế. Bọn họ đã xây dựng thành Hắc Yêu ở địa phương nào?"
Đột nhiên, có một tiếng hú dài du dương nghe kinh khủng khó tả. Vương Phật Nhi nghe xong thì chấn động tinh thần, Đại Nhật chân hỏa phía dưới chân bắn nhanh ra tám hướng hóa thành một đóa Hỏa liên hoa.
Từ khi tu vi niệm lực tăng lên, Vương Phật Nhi đã có thể vận dụng tất cả một trăm lẻ tám loại niệm pháp của Đại Lạn Đà tự. Pho Ngũ Liên niệm pháp này nổi danh ngang với Thừa Long niệm pháp, đều là tuyệt nghệ đặc thù có thể phi hành trên không trung.
Chẳng qua Thừa Long niệm pháp cần phải lấy niệm lực biến ảo thành Thiên Long hộ pháp mới có thể phi hành nên Vương Phật Nhi chẳng hơi đâu khổ công, liền sử dụng pho Ngũ Liên niệm pháp dễ khống chế này.
Chân đạp Hỏa liên hoa từ từ bay lên không trung, Vương Phật Nhi thoáng nhìn về hướng phát ra tiếng hú kia, thấy một bóng đen thật lớn có thể so với quả núi cao ẩn hiện ở bên trong huyết quang. Khoảng cách từ đó đến chỗ hắn ước chừng khoảng ngàn dặm. Hắn thét một tiếng dài, đóa Hỏa liên hoa bay lên không, ngay cả thân hình cũng hóa thành một vầng lửa bay vọt về phía chân trời.
Vương Phật Nhi sớm thấy rõ con thú lớn phát ra tiếng hú kia. Mặc dù có huyết quang thật dày bao phủ nhưng cơ thể con thú đó thật sự quá lớn nên huyết quang cũng không che lấp được.
Đột nhiên Vương Phật Nhi cảm thấy người nhẹ bỗng hẳn đi, trước mắt là một vùng sáng rõ, thì ra hắn đã thoát ra khỏi vùng huyết quang bao phủ. Hắn quay đầu nhìn lại, thấy một ngọn núi yêu dị do máu thịt tạo thành đang chắn ngay trên đường đi. Mà trong thế giới hắn đang ở thì bầu trời là một vùng đen sẫm, mây bay cuồn cuộn không thấy một khoảng trống.
Lôi điện từ trong mây đen bắn ra bốn phía, hết tia chớp này đến tia chớp khác không ngừng lóe lên. Một con quái vật to như tòa thành trì, cao trăm ngàn trượng đang bay nhanh điên cuồng trên vùng đất rộng bát ngát.
Vô số tia chớp sáng lòa đều bị một lực lượng kỳ dị hấp dẫn, bay thẳng vào trong cơ thể con quái vật kia.
Vương Phật Nhi vừa nhìn thấy con quái vật to như quả núi kia thì nhắm tịt hai mắt của mình lại, hắn xem lại lần nữa mà vẫn khó tin vào thứ mình nhìn thấy.
" Thành Hắc Yêu! Thì ra thành Hắc Yêu trông như thế này ư? Người của tộc Huyền Thuỷ nhân cũng không phải quá mức lợi hại, sao bọn họ có thể tạo ra được cơ quan chiến thành ?"
Vương Phật Nhi từ khi được biết Trung thổ Thần Châu có lưu hành cơ quan thuật, liền rất có hứng thú đối với kỹ thuật này. Mà từ khi có được cuốn sách Ba mươi sáu nghệ nhập môn Cơ quan thuật từ tay Nhạn Giang Nam thì hàng ngày siêng năng nghiên cứu, lại còn xem thêm một vài điển tịch tìm được nên cũng không xa lạ về cơ quan chiến thành là thành tựu cao nhất của cơ quan thuật.
Cơ quan thuật được Mộc tộc đại tông sư Công Thâu Bàn truyền bá vào nhân tộc từ bảy ngàn năm trước ở thời kì vương triều họ Cơ mới lần đầu tiên thống nhất quốc gia. Mãi đến vương triều Nhâm Cưu vào hai ngàn năm trước, trong tay Vô danh tổ sư mới phát triển đại thành. Đến vương triều Phượng Hoàng đời trước, trong tay Mộc tộc đại tông sư Tử Dần Sửu mới đạt tới đỉnh cao.
Tuy rằng cơ quan thuật truyền từ Mộc tộc trong năm đại yêu tộc của Tây Địch nhưng phần lớn thành tựu lại thuộc về các vương triều nhân tộc. Đại tông sư Tử Dần Sửu chẳng những chạy sang theo vương triều Phượng Hoàng làm ra tám trăm chiếc Cơ quan chiến lâu khiến đại quân Tây Địch thảm bại, mà còn thiết kế ra cỗ máy chiến tranh Cơ quan chiến thành trước đó chưa từng có.
Chẳng qua muốn chế tạo một chiếc Cơ quan chiến thành, không có lực khuynh đảo quốc gia thì không thể làm được. Mặc dù vương triều Phượng Hoàng có bản vẽ kỹ thuật nhưng cũng phải dùng hết cả ba trăm năm mới chế tạo được một chiếc Cơ quan chiến thành. Khi vương triều Phượng Hoàng sụp đổ và vương triều Đại Càn thay thế, chiếc cơ quan chiến thành này được một viên võ tướng dũng mãnh của vương triều Phượng Hoàng trước đây khởi động để bảo hộ vị công chúa cuối cùng mang huyết mạch của vương triều Phượng Hoàng chạy tít lên Bắc, tới vùng ở sâu trong Tuyết Sơn, từ đó về sau không còn ai trông thấy nữa.
Phượng Hoàng chiến thành cũng không phải là một tòa chiến thành duy nhất xuất hiện ở Trung thổ Thần Châu. Biết được Phượng Hoàng vương triều có thứ vũ khí lợi hại như vậy, vương triều Ngọc Lê lúc ấy mới thống nhất Tây Địch, lập quốc không bao lâu đã phái ra vô số cao thủ, rốt cục cũng đoạt được một phần bản vẽ Cơ quan chiến thành. Tuy rằng Mộc tộc bị đại tông sư Tử Dần Sửu dẫn tộc nhân phản bội nên tổn thất rất nhiều thợ về cơ quan thuật nhưng trải qua trăm năm cũng làm ra một tòa chiến thành khác.
Tuy nhiên bởi vì quốc lực không đủ, chiến thành do vương triều Ngọc Lê chế tạo chỉ bằng có một phần năm Phượng Hoàng chiến thành, sau vài lần đại chiến đã bị hư hỏng nặng không làm sao khởi động được nữa. Về sau vương triều Ngọc Lê chia năm xẻ bẩy, tòa Ngọc Lê chiến thành này cũng chẳng biết đến bao giờ được sửa chữa.
Phượng Hoàng chiến thành chạy đến băng nguyên Bắc Cực, Ngọc Lê chiến thành chưa được sửa chữa cho nên cái mà Vương Phật Nhi trông thấy tất nhiên không phải là một trong hai chiếc đó. Tuy những điển tịch đã đọc chưa bao giờ nhắc tới việc Trung thổ Thần Châu làm ra chiếc Cơ quan chiến thành thứ ba, nhưng Vương Phật Nhi nhìn vật ở trước mắt thì hiểu rằng mình tuyệt đối không bị hoa mắt.
Thứ quái vật đang bay lượn ở trên hoang nguyên vô tận, hấp dẫn lôi điện từ trên trời cao hạ đánh xuống không chịu nổi phát ra tiếng rống ầm ào giận dữ kia chính là một thành tựu cao nhất của Cơ quan thuật, một thứ cơ quan quái vật hùng vĩ có thể so sánh với Nam Thiên Môn quan, đã có sinh mệnh, tư tưởng của chính mình. Truyện "Đại Viên Vương "
Vương Phật Nhi thúc dục Hỏa liên hoa, ngàn dặm đường cũng chỉ mất một thời gian ngắn, mà cơ quan chiến thành này di chuyển trên hoang nguyên với tốc độ cũng không chậm, không thua kỵ thú cấp tinh tuấn bình thường. Hắn mới đến gần ngôi Cơ quan chiến thành này, liền trông thấy trên tường thành của quái vật này có vô số Hỏa long bào bố trí dầy đực, hơi giương cao nòng, lập tức phun ra mấy trăm ngàn luồng lửa hướng về phía hắn.
Hỏa long bào chính là một loại chế phẩm cực kì đơn giản của Cơ quan thuật, chỉ cần điều chế hỏa dược theo phương pháp bí truyền, hỏa đạn chế thành nhét vào sẽ bắn được đến mấy trăm ngàn bước, tầm bắn theo kỹ thuật chế tạo có thể xa hơn hoặc ngắn lại.
Chiến thuyền, thành trì của Trung thổ Thần Châu thường thường đều được trang bị loại vũ khí có thể tích cồng kềnh nhưng uy lực rất lớn này.
Nếu là Hỏa long bào có phẩm chất hoàn mỹ thì uy lực của một viên đạn pháo không thua gì một đòn toàn cực của cao thủ nhất phẩm. Vương Phật Nhi hiện giờ có tu vi còn chưa quá tam phẩm, nào ương ngạnh đương đầu với hỏa pháo có uy lực nghiêng trời lệch đất này chứ?
Hơn nữa mấy trăm khẩu Hỏa long bào cùng léc phóng ra, Vương Phật Nhi cho dù có Hỏa liên hoa phi độn với tốc độ nhanh như chớp cũng không kịp tránh né. Trời long đất lở, sinh tử một ly, ai dám phá giải?
Danh Sách Chương: