Tuy rằng Võ thánh Bạch Thương Hoang có nguồn gốc Tây Định Yêu tộc, nhưng Cưu Ma La Cấp Đa cũng không dám bám víu vào cái giao tình này, Bạch Thương Hoang giết người chưa bao giờ hỏi đến xuất thân lai lịch, nên chỉ có thể trơ mắt nhìn vị Võ thánh này mang Vương Phật Nhi đi.
Hình Ngọc đã chết, Hành Đạo Trang tựa hồ cũng không bi thương cho lắm, lại khởi lên độn quang, quay đầu rời đi trước tiên. Cưu ma La Cấp Đa khẽ cười khổ khẽ thở dài một tiếng rồi quay về đại lục.
Hành động vây công Hoàng thúc Hình Xích Đế, vậy mà lại lưu lại hoàn cảnh xấu hổ như thế, là trước đó không ai có thể ngờ được, Khuất hàn Thiền cùng Trương Húc nhìn nhau thở dài, hai vị tông sư nho môn này hiểu được tình huống, lập tức phân công nhau trở về Tung Sơn thư viện cùng Nhạc Lộc thư viện của mình, an bài đại sự truyền thừa trong môn phái.
Hành Đạo Trang bay đi hơn chín ngàn dặm, thời gian gần tới An Nguyên thành tốc độ mới chậm lại, thẳng đến Xích Tinh đài. Xích Tinh đài này chẳng những là nơi treo Đại Kiền Hoàng Thiên bảng, lúc mới được lập ra, còn thiết kế ra vô số diệu dụng, nhưng trải qua nhiều năm nhiều công năng đã bị người ta quên mất.
Hành Đạo Trang cùng Hình Ngọc trù hoạch khi vây công Hoàng thúc Hình Xích Đế, cũng đã an bài tốt mọi khả năng, mà Quy Tượng quân cố thủ dưới Xích Tinh đài để cho một gã thiếu niên mười sáu tuổi, suất lĩnh một chi quân đội tạp nham đánh bại, hơn nữa còn bị bắt làm tù binh hơn nửa.
Nhìn thấy vị Hành Đạo Trang này xuất hiện, vị đầu lĩnh thiếu niên này hiển nhiên có chút giật mình, lớn tiếng hỏi:
- Sư phụ Khuất Hàn Thiền của tại hạ bây giờ ở đâu?
Hành Đạo Trang khẽ lắc đầu nói:
- Ám sát Hình Xích Đế thất bại, ngươi lập tức dẫn theo tam đại tông sư Ứng Thiên thư viện rời đi, còn nhắc nhở phụ thân ngươi, cẩn thận triều đình tẩy trừ. Ta còn phải ở trên Xích Tinh đài một một việc.
Thiếu niên này, đúng là danh tướng Đại Kiền vương triều, Lý Trầm Chu nhi tử của Lý Dược Sầu. hắn bị Khuất Hàn Thiền bị mật thu làm đệ tử, võ học kiêm luôn hai nhà Ứng Thiên thư viện và Tung Sơn thư viện, cũng được cho là thiếu niên cao thủ có tiền đồ nhất ở Trung thổ Thần Châu.
Hắn cũng đã từng được theo Khuất Hàn Thiền, bái kiến qua Hành Đạo Trang, bởi vậy đối với lời nói của Hành Đạo Trang không chút nghi ngờ, lập tức suất lĩnh gia đinh cùng môn khách tạo thành quân đội đãn theo tam đại tông sư rời đi. Hắn công chiếm Xích Tinh đài là theo mưu kế xắp đặt của Khuất Hàn Thiền, nhưng chính Lý Trầm Chu cũng không hiểu tại sao lại phải tấn công chỗ râu ria này.
Nhìn thấy đội quân Lý Trầm Chu biến mất. Hàng Đạo Trang lặng lẽ bước lên Xích Tinh Thai, tại chính giữa đài cao, cũng không biết khởi động cơ quan như thế nào, lập tức tức làm cho chỗ treo Hoàng Thiên bảng chui tọt xuống phía dưới.
Trong Xích Tình đài này không ngờ lại có động ngầm.
Ba mươi sáu tên đạo sĩ đang tận lực duy trì trận pháp, mà trung ương trận pháp lại có một ngọn lửa xanh biêc âm u đang phiêu hốt không ngừng. Trong hỏa diễm có vô số ác quỷ dang gào rít giận dữ, thê lương vô cùng, rồi lại âm thanh trở nên rất nhỏ. Nếu không ở gần trung ương trận pháp, căn bản không có cách nào nghe rõ âm thanh quỷ hỏa phát ra.
- Nguyên linh sư thúc Hình Ngọc ngươi đã trở về hay chưa?
Một đạo sĩ ngẩng đầu lên đáp lời Hành Đạo Trang:
- Nguyên linh Hình Ngịc sư thúc một nén hương trước đã trở về. Nhưng mà tòa Cửu Linh nguyên mạch này không phải là cấp cho Nho môn Khuất hàn Thiền cùng Trương Húc mà chuẩn bị hay sao? Như thế nào Hình Ngọc sư thúc lại bị giết vậy?
Hành Đọa Trang thản nhiên nói:
- Lần này kế hoạch hoàn toàn thất bại, chúng ta dự lưu mười hai đạo sát thủ, một đạo cũng không dùng được. Đang chuẩn bị đơi phó thế nào với lửa giận của Hình Xích Đế đây. Kể từ hôm nay Ngũ Trang quan cần chuyển từ sáng sang tối, lực lượng chính đều phải ẩn nấp.
Nghe thấy kế hoạch thất bại. Ba mươi sáu tên này hầu hết đều lộ ra sắc mặt khó coi. Hình Xích Đế bất tử, bọn họ muốn có đường sống, vậy cần thảo luận cẩn thận. Nhưng ở trước mặt Hành Đạo Trang coi như là những người tâm phúc, liền làm phép niệm quyêt, lập tức triệu ra một nam tử trẻ tuổi thân hình hoàn hảo, tuy rằng hai mắt nam tử này nhắm nghiền, nhưng từ chân khí trên người lưu chuyển, không ngờ lại là nhân vật nhất đẳng cao thủ.
- Sư tôn, hiện tại có nên làm cho Hình Ngọc sư thúc sống lại?
Sắc mặt Hành Đạo Trang có chút cổ quái, sau một lúc lâu mới lên tiếng:
- Được, lập tức gọi ra nguyên linh Hình Ngọc sư thúc.
Vì lúc trước chuẩn bị ám sát Hoàng thúc Hình Xích Đế, hai môn Nho – Đạo đã suy đoán nhất định sẽ có người chết trận. Bởi vậy mới an bài một tòa Cửu Linh nguyên mạch tục mệnh trận, theo thập bộ nhân công đào tạo ra thể xác cao thủ.
Chỉ cần chiến sự ác liệt, mấy đại cao thủ bị giết, liền có thể sống lại ở nơi Xích Tinh đài này, lại lần nữa gia nhập chiến đấu. Một kế này, lại giấu diếm được ba đại cao thủ Tây Địch yêu tộc, Hoàng thúc bị Vương Phật Nhi dẫn dắt rời đi, khoảng cách đó đến Xích Tinh đài quá xa, nguyên linh Hình Ngọc bị Cửu Linh nguyên mạch tục mệnh đại trận dãn hồn trờ về, hao phí không ít thời gian, đã không kịp gia nhập chiến đấu nữa.
Nhìn thấy nguyên linh Hình Ngọc dâng lên trong đoàn hỏa diễm xanh biếc, sác mặt có chút méo mó, trong miệng vẫn phun ra âm hỏa xanh biếc, trong lòng Hành Đạo Trang cả kinh, thầm nghĩ: “Vỗn ta nghĩ rằng sau khi vượt qua thien kiếp lần thứ hai, hẳn là có thể kéo gần khoảng cách cùng Xích Đế và Bạch Thương Hoang, không ngờ tới chênh lệch vẫn là một khoảng xa như vậy, Hình Ngọc vượt qua thiên kiếp lần thứ hai có chút may mắn, thưc lực xa không bằng ta, nhưng mà Bạch Thương Hoang nói giết liền giết, ngay cả một chiêu cũng chống không được.” Truyện "Đại Viên Vương "
Chứng kiến nguyên thần Hình Ngọc thống khỏ vạn phần, Hành Đạo Trang đột nhiên mở miệng nói:
- Hình Ngọc đạo huynh, ngươi hiện tại đã hồi phục, được mấy phần chiến lực?
Hình Ngọc cúi đầu thét lên một tiếng, sau đó chịu sự thống khổ mà nói:
- Nếu để cho ta thời gian mười năm, ta sẽ khôi phục được hoàn toàn. Hiện tại mới khôi phục được ba thành công lực, tu vi hạ xuống dưới tiểu thiên kiếp.
Hành Đạo Trang khẽ gật đầu, vung tay lên, ba mươi sáu đạo sĩ lập tức khởi động trận pháp, đẻ cho đãn hồn trung đăng chứa hơn mười vạn âm hồn, yêu linh hóa thành âm khí trong veo, đi bổ sung cho nguyên linh Hình Ngọc bị hao tổn. Truyện "Đại Viên Vương "
Chỉ khi nguyên linh Hình Ngọc được bổ sung đầy đủ, Cửu Linh nguyên mạch tục mệnh địa trận mới có thể bắt đầu hoạt động, dùng đọa môn nhân lực bỗi dưỡng được thực thai thay thế bổ sung cho thân thể, đẻ vị Quảng hàn cung cung chủ lập tức sống lại.
Thực thai chính là Hành Đạo Trang trong lúc ngẫu nhiên phát hiện ra, đặt tên thành một môn đạo pháp, vốn đang không có cách nào dùng trong thực tế, nhưng sau đó lại kết bạn được với Hình Ngọc nguyên hoàng đế Đại Kiền vương triều, vị này chiếm được khẩu quyết chính tông phương pháp hoạn binh, lúc này trận pháp mới hoàn chỉnh. Truyện "Đại Viên Vương "
Pháp môn này thật ra cũng thập phần đơn giản, chỉ cần tìm được thai nhi có tư chất xuất sắc. Hủy diệt linh hồn yếu ớt sinh ra còn chưa hoàn thiện, sau đó đem một môn chính tông tâm pháp Ngũ Trang quan hay Quảng hàn cung vào trong cơ thể. (ND: kinh vãi ra)
Nói cách khác thai nhi này vừa mới sinh ra, tiền tu luyện tối ưu công pháp. Hơn nữa một ngày mười hai canh giờ, không có nửa phần nửa khắc, một tia gián đoạn tu luyện. Mà thai nhi này không có hồn phách nhờ đó đều không có tạp niệm, tự nhiên tiến cảnh tu luyện tăng thần tốc.
Nếu bồi dưỡng thích hợp, mấy chục năm liền có thể nuôi dưỡng ra một đám, thực thai có được đệ nhất phảm chất công lực. Không những công lực thập phần thâm hậu, ít có hơn chính là nội lực thập phần tinh khiết, không có nửa điểm tạp chất. Vượt xa cao thủ nhất phẩm bình thường.
Khi cần thiết, lấy phương pháp đoạt xá, chiếm đi thể xác thực thai này, chỉ cần vận khởi công lực cao thủ thiên kiếp, lập tức có thể chuyển hóa nội lực, Công lực khôi phục đến cảnh giới nguyên bản.
Chờ đến khi nguyên linh Hình Ngọc chữa trị tổn thương được bẩy tám phần, trên người không còn âm hỏa xanh biếc quấy nhiễu, hóa thaành một đạo quang hoa, thời khắc chuẩn bị tiến vào một khối thực thai. Hành Đạo Trang đột nhiên bấm đốt ngón tay sử dụng một pháp quyết độc môn mà hắn suốt đời tu luyện là Hỗn Nguyên Đạo Quả. Theo ấn đường tràn ra, sau đó liền như vậy từ hư không biến mất.
Mà ba mươi sáu đọ sĩ kia đang toàn lực vận chuyển trận pháp, tự nhiên không chú ý đến hành động của hắn, khi Hỗn Nguyên Đạo Quả biến mất, cũng như bị bệch nặng một hồi, da mặt tái nhợt, hai mắt cũng mất đi thần thái.
“Hình Ngọc đạo huynh, ngươi sớm đã có ý muốn chết, ta làm như vậy cũng chỉ vì Đạo môn thiên hạ. Ngươi nagy cả khi sống lại cũng không cản được Hình Xích Đế. Nhưng nếu để ta cắn nuốt nguyên linh, chỉ trong thời gian ngắn, ta sẽ có thể vượt qua thiên kiếp lần thứ ba. Sauk hi vượt qua thiên kiếp lần thứ bat a đã có thể kề vai cùng Xích Đế, Bạch Thương Hoang, tự nhiên có thể gách vác trọng trách của Đạo môn.
Hành Đạo Trang xếp bằng ngồi yên lặng, tâm tình quả nhiên có chút không yên, hắn không phải là người không biết đến đạo nghĩa, nhưng là dưới áp lực khổng lồ của Hình Xíc Đế, Hành Đạo Trang xác thực chính mình bị lâm vào hoàn cảnh bất đắc dĩ.
Hình Ngọc vừa mới tiến vào thực thai, liền cảm thấy một cỗ hơi thở khổng lồ tinh thuần, liên tục không ngừng mà đến, làm cho nguyên linh chân hỏa của mình lập tức có chút cảm giác sung túc tràn đày. Trong lòng bình tĩnh vận chuyển một chút nội lực, thử hấp thụ nguyên khí thiên địa, chỉ cảm thấy nguyên khí thiên địa Thái Âm thuộc tính cuồn cuộn mà đến, thân hình lập tức chậm rãi di động.
“Di, hấp thu Thái Âm nguyên khí, thế nhưng có thể đạt tới chân khí hơn mình lúc trước hai trăm lần, hiệu quả khối thực thai so với trong tưởng tưởng của ta còn tốt hơn nhiều a. Nguyên bản ta còn tưởng rằng, chỉ có thể có tiểu thiên kiếp lực lượng chứ.”
Hình Ngọc trong lòng bình tĩnh, nghiêng người đứng lên….
….
Vương Phật Nhi bên tai không biết đã nghe qua bao nhiêu lời đồn về Bạch Nguyệt võ thánh. Lần đầu tiên gặp được vị nhân vật thần thoại trong truyền thuyết, làm cho hắn một trận kinh hỉ thật lớn. Hai môn Nho - đạo, Đại Lạn Đà tự trù hoạch đại kế giết Xích Đế, thế nhưng bị Bạch Thương Hoang hời hợt phá hư.
Cỡ cao thủ như Hình Ngọc, cũng chưa đủ chống được một kích của Võ thánh. Làm Vương Phật Nhi ý thức được, cao thủ uy chấn Thần Châu rốt cục lợi hại đến mức nào.
Càng làm cho hắn đối với cao thủ trong thiên hạ nhận thức được trình độ nào.
Lần trước ta xem Hoàng Thiên bảng Đại Kiền vương triều, cao thủ đệ nhất chỉ có mười một người, mà lần này vây công Hình Xích Đế, chỉ là tiểu thiên kiếp cao thủ, còn có Nho môn Khuất Hàn Thiền, Trương Húc, tam trưởng lão Bạch Lộc động, Tây Địch Yêu tộc thì có sư phụ ta, Bạch thái giám tiền bối, không tính lão quỷ ngàn năm Chi Hiếu Long, đã có bẩy người. Đúng là cao thủ tiểu thiên kiếp bởi vì thọ nguyên dài, rất có thể so với cao thủ đệ nhất phẩm còn nhiều hơn. Mà vượt qua ba lần thiên kiếp có ba vị, Mộc tộc Kiếm Suất, Bạch Nguyệt Võ thánh, Hoàng thúc Hình Xích Đế, có thể vượt qua hai lần thiên kiếp cũng chỉ có đạo môn hai đại tông sư Hành Đạo Trang, Hình Ngọc, xem ra những cao thủ này, càng lên tới cao càng khó chết.
Bạch Thương Hoang dẫn theo Vương Phật Nhi, thẳng đến đảo Long Ngao của mình, vị trí đảo này chính là chỗ thiên hạ kì lạ nhất, bởi vì đảo Long Ngao chính là một hòn đảo có thể tùy ý di động.
Nó căn bản chính là một đầu thái cổ thần thú thọ nguyên hàng trăm triệu năm, chẳng qua Long Ngao tính khí ôn hòa, lực lượng cũng không tính là mạnh mẽ, suốt đời ngao du tứ hải, cũng chưa bao giờ xung đột với thái cổ thần thú mạnh mẽ trên đại lục, thế nên mới bình yên vượt qua.
Về phần Bạch Thương Hoang sao lại thu phục được đầu Long Ngao này, vậy thì ai cũng không biết, mọi người chỉ biết rằng ngay trên lưng đầu Long Ngao này Bạch Nguyệt Võ thánh xây dựng lên một tòa Băng Hỏa Huyễn Quang thành, là một cảnh sắc kì tuyệt trong thiên hạ.
Thái cổ thần thú tính khí hay tranh đấu, nên ở Trung thổ Thần Châu đã sớm không còn bóng dáng. Chiến đấu giữa thái cổ thần thú, không phải là bị địch nhân đánh chết, thì cũng trong tranh đấu trăm vạn năm mà khó thoát lhoir cảnh bị trọng thương, từ đó về sau ngủ say.
Nhưng thật ra ở trong mênh mông biển rộng, bởi vì diện tích to lớn, gần như vô cùng vô tận, thái cổ thần thú sống trong biển, co hội gặp nhau cực nhỏ, vì vạy may mắn lắm mới có thể chứng kiến.
Thái cổ thần thú sống trên biển, cũng có một bộ phận là bởi vì lực lượng yếu kém, không chịu nổi tranh đấu trên đại lục, lúc này mới trốn ra biển. Ví dụ như Vương Phật Nhi thu phục Hoàng Đô, mẫu hệ thần thú u hoàng chính là trốn ra cực đông biển rộng.
Vương Phật Nhi khi nhìn thấy thần thú Long Ngao lần đầu tiên, trong lòng chỉ thấy khiếp sợ, thật sự là không thể hình dung. Cho dù từ trên cao nhìn xuống, đầu Long Ngao này cũng thấy đầu không thấy đuôi. Đằng sau Long Ngao là hạm đội vô định tung hoành Đông Hỉa của Bạch Thương Hoang, bởi vì từng thu phục Thiên Phương châu tới Hải thương, trong hạm đội Bạch Nguyệt võ thánh không phải lâu thuyền Trung thổ. Lâu thuyền Trung thổ phần lớn là thuyền lớn năm tầng, hành trình vừa phải, thể tích khổng lồ, chạy bằng cơ quan thuật.
Còn hải thuyền Thiên Phương châu, càng thêm chắc chắn, càng thêm ổn trọng, nhưng di chuyển nhờ vào hỏa lực, lại kém hơn rất nhiều. Tầm bắn Hỏa Long bào ngắn là một thiếu sót đáng tiếc.
Bởi vậy hạm đội Bạch Thương Hoang, hấp thu tri thức, cải tạo ra ba loại thuyền lớn, một loại là Giáp chiến thuyền, một loại là Cự mộc thần thuyền, một loại là Nộ kình thuyền.
Giáp chiến thuyền lực phòng ngự cực kỳ cường hãn, tốc độ tuy rằng hơi chậm, nhưng lại chuyên chở nhiều hơn Hỏa Long bào, hơn nữa còn hấp thu kỹ thuật pháo của Thiên Phương châu mà cải tiến nên tầm bắn xa hơn, khoảng chừng trăm dặm.
Mà Cự mộc thần thuyền, trong ba loại là loại có thể tích lớn nhất, rộng nhất. Toàn bộ dùng sản phẩm đặc biêt của Đông Hải thiết san hô mộc tạo nên, chắc chắn không kém Giáp chiến thuyền nhưng tốc độ cực nhanh, chọn dùng hải buồm mà Trung Thổ Thần Châu chưa bao giờ chọn, phối hợp cùng với cơ quan khu động, cũng đủ truy kích bất kỳ mục tiêu nào, cũng là lợi dụng thể tích thật lớn mà đánh đắm đối phương
Danh Sách Chương: