Hào quang nam chính chưa tắt, thiên đạo sẽ giữ mạng hắn đến cùng.
Nhưng thiên đạo giữ mạng hắn, cũng không biết là bảo vệ hắn, hay là trừng phạt hắn.
Khâu Thương chịu lực chấn động từ huyết thệ, vết thương trên não càng thêm nghiêm trọng, lúc thì tỉnh táo, lúc lại điên dại.
Lúc tỉnh táo vẫn cao cao tại thượng, lúc điên dại liền phát rồ tự xưng mình là Vương, đi gây sự khắp nơi.
Nhưng dù là tỉnh hay điên, thì hắn đều muốn tấn công con người, nói mình và giống loài này không đội trời chung!
Cuối cùng Khâu Thương bị Huyết Liệp bắt được, xếp hắn vào diện phần tử nguy hiểm thần kinh không ổn định, phải chịu giam giữ cả đời.
Về phần Hứa Vân, luôn cho rằng Huyết Tộc và con người hòa bình như hiện tại chỉ là giả tạo.
Trong cách nhìn của cô ta, Huyết Tộc đều là giả dối, như trước đây bọn họ giả vờ đáng thương để lợi dụng lòng tốt của cô ta.
Hứa Vân lén lút nghiên cứu thuốc khống chế, cho rằng mình là người hùng thầm lặng, ở phía sau chuẩn bị vũ khí bảo vệ nhân loại.
Những người khác không thấy được sự giả dối của Huyết Tộc, nhưng cô ta thấy được, cô ta sẽ bảo vệ mọi người!
Hứa Vân tiêm thuốc lên Huyết Tộc, nhưng do trình độ nghiên cứu nửa vời nên thuốc không có tác dụng, ngược lại còn bị Huyết Tộc tố cáo.
Chế tạo thuốc khống chế ở thời đại hòa bình chính là trọng tội, Hứa Vân bị Huyết Liệp bắt giam.
Hứa Vân và Khâu Thương đúng là nhân duyên gắn kết sâu nặng, đi một vòng lớn, cuối cùng vẫn gặp lại trong nhà giam Huyết Liệp.
Nam nữ giam riêng biệt, nhưng sân sinh hoạt có thể nhìn thấy nhau, Hứa Vân mỗi ngày đều bị ánh mắt hận thù của Khâu Thương trừng đến muốn phát điên theo hắn.
Cuối cùng, Hứa Vân mua chuộc người hạ độc Khâu Thương.
Huyết Liệp điều tra cái chết của Khâu Thương, truy được đến Hứa Vân.
Đã vào ngục còn không biết hối cãi, cố ý sát hại tính mạng kẻ khác, Hứa Vân bị xử tử.
Đến tận lúc chết, cô ta vẫn tin mình là người tốt, vì Khâu Thương quá nguy hiểm nên cô ta mới giết hắn, để bảo vệ các bạn bè bị giam ở đây.
Cô ta hy sinh oanh liệt, chết không hối tiếc!
Huyết Liệp: "? ? ?"
Không hiểu nổi.
——
Hiện tại Hắc Khuyển đã rất sợ hãi Khuynh Diễm, từ chuyện cô xử lý huyết thệ, đến chuyện cô đặt bẫy nam nữ chính.
Nó cảm thấy sự ác độc của kí chủ là sâu đến khó lường!
Cô nhìn như tha cho Khâu Thương và Hứa Vân, nhưng sự thật lại đẩy họ vào tận cùng của tuyệt vọng.
Khâu Thương muốn quyền lực, Hứa Vân muốn công lý, cô để họ đạt được, sau đó để họ tự tay hủy diệt.
Khâu Thương giành được ngôi Vương Huyết Tộc, nhưng cũng chính hắn đánh mất ngôi Vương, đánh mất luôn cả địa vị và sự cao quý của mình.
Hứa Vân cho rằng mình là người lương thiện, muốn trở thành anh hùng cứu thế giới, nhưng đến chết vẫn không một ai công nhận sự tốt đẹp của cô ta.
Hiện tại kí chủ không làm gì nó, có phải sau này... nó sẽ bị cô tặng cho một cái chết rất thảm không!!
"Tiểu Diễm, con phải trở về sao?" Thân vương Ethelbert có chút tiếc nuối nói: "Sắp đến giờ dùng bữa trưa rồi, hôm nay con ở lại dùng bữa cùng cha và anh con đi."
Những người hầu phía sau lần lượt bưng lên các khay đựng tinh xảo, giữa mỗi khay là chiếc ly điêu khắc hoa mỹ, sóng sánh những giọt đỏ tươi.
Khuynh Diễm đứng lên, vẫy tay từ chối: "Con phải về rồi, tạm biệt."
Thân vương Ethelbert hơi há miệng, dáng vẻ muốn nói lại thôi.
Nhưng Cao Viễn thì khác, hắn chính là muốn nói liền nói: "Tiểu Diễm, sao cứ đến lúc dùng bữa là em phải đi về? Diệp Nhiên sẽ không tỉnh lại, em có về hay không hắn cũng không biết, em về thì có ích lợi gì?"
Khuynh Diễm lời ít ý nhiều: "Lắm lời sẽ bị trừ lương."
"Em..." Tức chết tức chết mà!
Vốn dĩ cô cũng có trả lương cho hắn đâu!
Đúng! Không được trả lương, sao phải sợ bị trừ lương?
Thân vương Ethelbert khuyên nhủ: "Bác sĩ đều nói Diệp Nhiên đời này không có khả năng tỉnh lại. Con để hắn đi đi, để linh hồn hắn được an nghỉ, cũng để bản thân con được nhẹ nhàng."
Thân vương Ethelbert nghĩ Khuynh Diễm là không chịu chấp nhận sự thật, trong lòng cô vẫn luôn mong chờ một ngày Diệp Nhiên sẽ tỉnh lại.
Nuôi một hy vọng cả đời không thành hiện thực, sẽ khiến tâm hồn dần lụi tàn khô héo, nỗi tuyệt vọng đó làm người ta đau khổ còn hơn cái chết.
Như ông nhớ mong Nữ Vương đến tâm dần chết lặng, ông không muốn con gái cũng có kết cục như ông.
Thân vương Ethelbert nhận định về Khuynh Diễm như vậy, mà tất cả những người khác cũng nhận định về cô như vậy.
Nhưng bọn họ đều không biết, lẽ ra Diệp Nhiên đã sớm chết. Hiện tại hắn còn thở, là do Khuynh Diễm dùng lực lượng của mình cột linh hồn hắn vào trong thân xác này, kéo dài hơi tàn cho hắn.
Không phải cô ôm hy vọng hắn sẽ tỉnh lại, mà là cô đang tu bổ linh hồn hắn, đồng thời cũng đang giam giữ hắn.
Hắn đã nói muốn ở bên cô, vậy thì đến khi thế giới này kết thúc, hắn bắt buộc phải ở lại bên cạnh cô!
Hắc Khuyển: \[...\] Kí chủ làm thế này có khác nào ướp xác để ngắm không? Cô càng ngày càng biến thái rồi đó hu hu!
\*
Vũ: Các bảo bối đoán xem, Diệp Nhiên tỉnh hay không tỉnh?