Đáy lòng hắn cực kỳ mê man, hình như hắn không làm gì sai mà...
Tằn Ưu đang ngồi tự kiểm điểm chính mình, thì chợt nghe chuông cửa vang lên.
Năm phút sau.
Tần Ưu nghi hoặc nhìn mấy vệ sĩ đang cười ngoác miệng đứng bên ngoài.
"Bạn của Đại tiểu thư, đây là đồ vật Đại tiểu thư đưa cho cậu." Vệ sĩ Ất nhét một chiếc hộp vào tay Tần Ưu.
"Đại tiểu thư nói cậu lấy đồ rồi thì im lặng, đừng đi tìm cô ấy hỏi mười vạn câu hỏi vì sao." Vệ sĩ Giáp dặn dò.
Vệ sĩ Bính thấp giọng nhắc nhở: "Cậu mà không phối hợp, cô ấy lập tức xử lý cậu."
"Sau đó sẽ đem cậu đi quất xác."
"Đúng đúng, Đại tiểu thư rất đáng sợ."
"Thật sự rất đáng sợ!"
"Cậu bảo trọng, chúng tôi đi đây."
Đám người vệ sĩ truyền lại lời của Khuynh Diễm, trung thực không bớt đi một chữ nào, chỉ tốt bụng thêm vài chữ mà thôi, ví dụ như "xử lý", "quất xác".
Họ cảm thấy mình phải nâng cao tính nghiêm trọng của vấn đề, để anh bạn trẻ này không phạm sai lầm, Đại tiểu thư nhà bọn họ rất kinh khủng!
Tần Ưu cầm chiếc hộp đứng ở cửa, một luồng gió hiu hắt thổi qua...
Người của cô ấy đều kì lạ như vậy sao? Hắn có chút không theo kịp...
Tần Ưu về phòng, mở chiếc hộp kia ra, bên trong là điện thoại mới tinh, còn gắn cả sim.
Tần Ưu: "..." Có chút không nói nên lời.
Hắn cười khổ một tiếng, hình như hắn không thể hiểu nổi Khuynh Diễm.
Nhưng không hiểu cũng không sao, dù thế nào thì trong lòng hắn, cô vẫn là một sự tồn tại rất đặc biệt.
Tần Ưu kiểm tra điện thoại, thông tin đăng ký trên sim hoàn toàn xa lạ, không phải là thông tin của hắn. Vậy cũng tốt, hắn đang cần ẩn náu một thời gian.
Nhưng mà... tại sao cô làm như vậy? Cô phát hiện ra thân phận của hắn rồi sao?
Tần Ưu cảm thấy sợ hãi, sợ Khuynh Diễm biết rõ về hắn, cô sẽ ghê tởm, sẽ chán ghét hắn.
Tần Ưu nôn nóng muốn sang phòng Khuynh Diễm hỏi, nhưng đi tới cửa liền khựng lại, lỡ như... cô thật sự biết thì sao?
Hắn nằm lại lên giường, đáy mắt nặng nề, chất chứa ưu thương.
–
Nếu lúc này Tần Ưu bước sang phòng Khuynh Diễm, có lẽ hắn sẽ hoảng sợ đến trực tiếp đập đầu ngất xỉu. Bởi vì Khuynh Diễm đang ôm máy tính, xem tài liệu thân phận Tần Ưu.
Lương Khải tuy thẩm mỹ và ngoại hình quái dị, nhưng năng suất làm việc quả không tệ. Dù là điều tra thân phận, hay là bắt cóc hạ thuốc...
Khụ khụ... cô nói nhầm.
Khuynh Diễm nhàn nhã lắc lắc ly sữa nguội, chậm rãi đọc tài liệu.
Tần Ưu.
Con riêng của Tần Lĩnh, mẹ là Liễu Thanh.
Tần gia hoàn cảnh tương đối khá giả, nhưng đặt trong vòng hào môn mà so sánh, chỉ là con tép nằm dưới đáy kim tự tháp.
Tần Lĩnh là hạng người chẳng ra gì, đã có vợ ở nông thôn, lên thành phố lập nghiệp gặp được Liễu Thanh, xinh đẹp lại ngoan hiền, ông ta liền đánh chủ ý lên người bà.
Tần Lĩnh nhân lúc cha mẹ Liễu Thanh qua đời, đến bên cạnh an ủi săn sóc, khiến bà động lòng. Sau đó, Liễu Thanh hết lòng trợ giúp, giới thiệu Tần Lĩnh quen biết những người trong giới thượng lưu.
Tần Lĩnh cũng che giấu rất tốt, Liễu Thanh không hề biết ông ta đã có gia đình, thành thật dùng sản nghiệp Liễu gia hỗ trợ ông ta thành lập công ty.
Những tưởng là một mối nhân duyên tốt đẹp, nhưng khi Liễu Thanh mang thai được bảy tháng, vợ Tần Lĩnh liền từ nông thôn đến làm loạn.
Liễu Thanh biết được sự thật, tức giận dồn dập thất vọng, dẫn đến sinh non.
Liễu Thanh vừa sinh xong, Tần Ưu lập tức bị Tần Lĩnh cướp đi, làm khai sinh dưới danh nghĩa con của vợ chính thức, bởi vì thời điểm đó ông ta chỉ có một đứa con gái, không có con trai.
Liễu Thanh liên tiếp chịu đựng kích động, đau đớn vì bị Tần Lĩnh lừa gạt chưa nguôi, thì nỗi đau mẫu tử chia lìa đã đến.
Bà cầu xin Tần Lĩnh cho bà gặp Tần Ưu, bà không đòi lại gia sản, cũng hứa sẽ im lặng rời đi, chỉ mong ông ta trả lại con trai cho bà. Nhưng Tần Lĩnh dưới sức ép của vợ, cự tuyệt yêu cầu gặp con của Liễu Thanh.
Sức khỏe Liễu Thanh không tốt, cầm cự không bao lâu thì qua đời.
Trước khi mất, bà để lại tin tức Liễu gia có gia sản chờ Tần Ưu thừa kế, nhờ vậy mà thời gian đầu Tần Ưu sống tại Tần gia trôi qua không tệ.
Bi kịch bắt đầu từ khi bà Tần sinh ra Tần Nam, mỗi ngày của Tần Ưu chính là chịu đựng mắng chửi cùng đánh đập.
Ông Tần không điều tra được tin tức tài sản Liễu gia, liền tra hỏi Tần Ưu, tra không ra thì mắng, mắng hăng lên thì đánh.
Đánh nhiều thành quen tay, ngày nào không đánh Tần Ưu, ông ta liền thấy không thoải mái, đến ngủ cũng không ngủ được.
Tần Lĩnh nói đánh Tần Ưu vì không tra ra gia sản cũng chỉ là cái cớ, sự thật là ông ta có bệnh, đánh một đứa bé không có năng lực phản kháng như Tần Ưu khiến ông ta thấy hưng phấn.
Hai đứa con của bà Tần giỏi nhất là gây họa, đặc biệt là Tần Nam. Đứa con trai này là bảo bối, từ nhỏ bà Tần đã dạy hắn bắt nạt Tần Ưu, gây họa cứ việc đổ hết lên người Tần Ưu.
Lần Tần Ưu bị đánh trong hẻm nhỏ chính là Tần Nam vay tiền ăn chơi, dưới sự trợ giúp của bà Tần, thành công ký giấy nợ dưới tên Tần Ưu.