Trong lòng Dịch Thư Nguyên chính là ánh trăng, trong tay là bút do Ngâm Trần biến thành, cán bút trong tay không ngừng lưu chuyển, đảo qua mặt sông hóa thành từng mảnh gợn sóng. Bút lượn như con rắn, lên xuống theo sóng, khóe miệng Dịch Thư Nguyên hiện ra nụ cười, không ngừng vũ động cây bút trong tay. Mỗi một lần ngòi bút đảo qua quang ảnh, ánh trăng trong lòng Dịch Thư Nguyên sẽ ít đi vài phần, tựa như coi đó là mực bị hút vào trong bút, sau đó lại bị vẽ vào trong sóng
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.