Dịch Thư Nguyên nhẹ gật đầu, thân hình đã cùng với Dạ tuần du đứng ở bên cạnh nam tử áo đen. Giờ phút này nam tử áo đen kia vậy mà mạnh mẽ chống đỡ một hơi còn chưa có chết, bởi vì thần hồn đã bắt đầu tiêu tán, trong chân chính một thời khắc cuối cùng, thần hồn của gã rực rỡ giống như ngọn đèn dầu cuối cùng, thế cho nên mơ hồ có thể thấy được cảnh tượng trước kia không nhìn thấy. Mặc dù sau khi Dịch Thư Nguyên đến nơi đây liền hiện hình,
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.