Cảnh nội trong tranh, Dịch Thư Nguyên ngồi nghe ngoài thỉnh thoảng nhắm mắt suy nghĩ, không hề cắt ngang lời của Trịnh Dĩnh, cũng không hề biểu hiện ra không kiên nhẫn. Nói một hồi, trong lòng Trịnh Dĩnh lại dần dần bắt đầu cảm thấy thấp thỏm không yên, đầu tiên là đạo hạnh của người trước mắt có lẽ còn cao hơn không chỉ một tầng so với suy nghĩ của nàng lúc trước. Bởi vì Trịnh Dĩnh phát hiện, cho dù đối phương ngồi ngay trước mặt, nhưng khi nàng tỉ mỉ cảm giác lại tựa như không
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.