Đến giờ cơm, nữ tử đi ra ngoài một lúc sau đó lại bưng vào một khay thức ăn mặn có nhạt, vẫn ngồi bên giường đút cho Dương Bản Tài ăn như cũ. Dương Bản Tài cảm thấy tuy rằng mình trúng kiếm, nhưng có phần diễm phúc ân cần như thế cũng coi như là đáng giá. Đợi Dương Bản Tài nằm sấp ngủ rồi, nữ tử mới nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt của y, sau đó thò tay lên trên, vuốt ve phần lưng một lát rồi trảo một cái, một cỗ bạch khí nhàn nhạt lập tức
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.