Nghe thấy Dịch Thư Nguyên nói muốn giúp mình, Vương Vân Xuân chỉ cho là hắn đang nói giỡn. "Ài, Dịch tiên sinh ngươi là người tốt, có thể ngồi nghe ta tố khổ lại mời ta một bữa cơm, Vương Vân Xuân ta đã rất cảm kích, chỉ là việc này không cần ngươi phải phí tâm đâu." Nghe Vương Vân Xuân nói như vậy, biểu cảm của Dịch Thư Nguyên liền trở nên hết sức nghiêm túc, kẹp một miếng thịt gà sau cùng vào trong chén của Vương Vân Xuân, thậm chí cũng không để ý tới ánh mắt
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.