Lúc chạy nhanh về phía bờ rào, Trác Tình vẫn còn loại cảm giác mình không phải đang nằm mơ đấy chứ, nàng không trực tiếp chạy về phía cửa viện, mà chạy một đoạn về bên cạnh hàng rào, sau đó mới bước nhanh đi về phía cửa vào. "Dịch tiên sinh, Hôi Miễn!" Giọng nói của Trác Tình rõ ràng kèm theo vui mừng khó có thể kiềm chế, sau khi ra tới đầu cửa hình như mới phát hiện bên cạnh Dịch Thư Nguyên còn có một lão nhân cùng một đứa trẻ. "Bọn họ là…" Nhìn Tề Trọng Bân cùng
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.