"Trì , Bạch Băng , Linh , Viêm Hoàng, Tử Phượng các ngươi ở lại chủ trì thi đấu , ta không muốn xem !"
Cửu U Huyền truyền âm nói với bọn họ , chưa kịp phản ứng đã không thấy bóng dáng Cửu U Huyền đâu
Cửu U Huyền vừa biến mất , Hàn Dạ Minh cũng chẳng ở lại . Hai đại nhân vật lớn đồng thời biến mất khiến cho toàn trường lần nữa xôn xao
Đây là có chuyện gì ? Tại sao cả Cửu Đế lần Minh Đế đều rời đi ? Minh Đế đi thì không nói , nhưng Cửu Đế là người chủ trì của thi đấu , bây giờ lại rời đi không lý do , chẳng lẽ là muốn hoãn lại ?
"Các vị , xin thứ lỗi cho sự thất lễ này !Chủ nhân của bọn ta có việc gấp phải rời đi xử lý . Nhưng các vị có thể yên tâm , thi đấu vẫn sẽ tiếp tục !"
Cửu U Huyền trở vào bên trong Cửu Điện, cảm giác khó chịu trong lòng vẫn còn đó càng khiến cho nàng trở lên bức bối hơn
Hít một hơi thật sâu , bình ổn lại cảm xúc , nhưng khi Hàn Dạ Minh vừa xuất hiện , cảm xúc trước khó liền quay trở lại
"Có chuyện gì ?"
Giọng nói lạnh lùng , cách xa như đang muốn kéo khoảng cách giữa hai người ra xa vạn dặm
"A Cửu , ngươi tức giận ?"
Không phải nghi vấn mà là khẳng định
"Ta tức giận ? Tại sao đang yên đang lành ta lại đi tức giận làm gì ?"
Hắn muốn đưa tay chạm lên mặt nàng , nhưng lại bị Cửu U Huyền không chút lưu tình hất ra
"Đừng chạm vào ta ! Ngươi không phải có người trong lòng rồi sao , không tới tìm nàng tìm ta làm gì ?"
Cuối cùng Hàn Dạ Minh vẫn nhịn không được mà bật cười . Ánh mắt Cửu U Huyền hiện lên nghi hoặc nhìn hắn
Nàng nói sai cái gì , có gì đáng buồn cười sao ?
"Ngươi cười cái gì ?"
Đột nhiên , Hàn Dạ Minh ôm lấy hông nàng , lại kéo nàng vào trong Vân Thiên . Trước mắt cảnh tượng biến đổi , khi định hình lại bản thân lại bị hắn đè dưới thân , Ảo Ảnh Kính cũng bị hắn tháo ra vứt ở xó nào rồi
Hai chóp mũi chạm vào nhau , trong đôi mắt Hàn Dạ Minh hiện lên ôn nhu chỉ thuộc về riêng một người
"Người trong lòng ta chính là ngươi , mãi mãi chỉ có duy nhất một mình ngươi !"
Ánh mắt Cửu U Huyền ngẩn ra
"Điều này ai cũng đều biết , chỉ có duy nhất một mình ngươi không biết mà thôi ! Ta biết ngươi đối với tình cảm phàm nhân vô tình , nhưng ta có thể chờ , bao năm đều được !"
Hắn cúi người , hôn lên môi nàng . Nụ hôn của hắn rất ôn nhu , không hề chứ một chút dục vọng nào . Cửu U Huyền giống như bị thôi miên mà không hề có chút phản kháng nào . Thậm chí , nàng vậy mà trong vô thức mà đáp lại hắn
Ánh mắt Hàn Dạ Minh hiện lên vui mừng , hôn càng sâu hơn . Bàn tay hắn thuận thế đem y phục nàng cởi ra . Cảm giác lạnh lẽo từ bàn tay hắn truyền đến da thịt nàng , nháy mắt làm cho Cửu U Huyền trở lên thanh tỉnh
Ánh mắt hiện lên hoảng hốt , đem hắn đẩy ra , vội vàng bỏ chạy y như con thỏ nhỏ đang chạy khỏi hang sói
Nàng bị điên rồi ! Nàng vừa mới làm gì chứ ? Không hề có chút phản kháng còn thuận theo tùy ý để hắn làm bậy !
Hàn Dạ Minh nửa nằm nửa ngồi trên giường nhìn tiểu nữ nhân đang bỏ chạy . Hắn không đuổi theo , ngón tay vuốt ve môi mình
Một chút nữa thôi nàng hoàn toàn đã là của hắn , đáng tiếc !
Không vội ! Sớm hay muộn cũng sẽ là của hắn !
Võ đài đang thi đấu ngoài kia , Ngự Linh Lăng vì chuyện Hàn Dạ Minh trước mặt bao nhiêu người thừa nhận bản thân đã có người trong lòng mà không phải nàng mà chút giận lên đối thủ . Không ít người đã bị thương nặng . Tưởng chừng chiến thắng đã đến tay nhưng thật không ngờ, một nam nhân vô danh tiểu tốt lại đánh bại nàng ta !
Danh Sách Chương: