Cửu U Huyền tỉnh lại , Tiểu Điền thấy nàng cuối cùng cũng tỉnh thì vui mừng khôn xiết liền lập tức chạy ngay ra ngoài nói với nãi nãi hắn chuyện này. Vài phút sau , một bà lão tầm hơn bảy mươi tuổi chống gậy đi vào. Cửu U Huyền đoán là bọn họ dã cứu nàng.
"Tiểu cô nương , ngươi cuối cùng cũng đã tỉnh !"
"Ta đã hôn mê bao lâu rồi ?"
"Đã mười ngày rồi !"
Mười ngày ?!
Lâu như vậy sao . Đây chắc là lần hôn mê lâu nhất của nàng.
"Nói ra cũng thật kỳ lạ , tỷ tỷ ngươi rõ ràng không bị thương , đại phu nói ngươi chỉ bị nhiễm phong hàn do ở dưới nước quá lâu , vì sao lại hôn mê lâu như vậy ?"
Tiểu Điền chạy tới trước mặt nàng . Cửu U Huyền nhìn nam hài tước mặt . Tiểu Điền có phần gầy gì nhìn qua chắc chỉ có tám tuổi , trên người mặc bộ y phục cũ đã may vá rất nhiều chỗ.
Bị nàng nhìn chằm chằm như vậy , Tiểu Điền ngại ngùng cúi đầu , không khỏi nghĩ nhiều đưa tay sờ lên mặt.
Không lẽ mặt hắn dính gì cho nên tỷ tỷ mớ nhìn chằm chằm như vậy ?
Cửu U Huyền nhìn Tiểu Điền đột nhiên cúi đầu , còn tưởng bị nàng dọa sợ.
"Ta rất đang sợ sao ?"
"Không...không có !"
Tỷ tỷ xinh đẹp như vậy , sao có thể đáng sợ được !
"Vậy tại sao ngươi lại đột nhiên cúi đầu ?"
"Cái này , ta..."
Hắn không thể nói là do ngại ngừng lên mới cúi đầu được . Nam tử hán đại trượng phu nói như vậy trước mặt một nữ nhân là quá mất mặt !
"Tiểu cô nương , ngươi mới tỉnh dậy chắc hẳn là đang đói , để bà lão này đi nấu ít cháo cho ngươi !"
Hạ Hoa biết cháu mình đang ngại ngừng liền lập tức lên tiếng giải vây rồi chạy ra ngoài nấu cháo , trong nhà chỉ còn hai người.
Cửu U Huyền nhìn thoáng qua nơi mình đáng ở . Nói này chỉ là một căn nhà cũ kỹ lợp ngói bằng lá , không có phòng khác , tường đất đã có nhiều chỗ nứt ra.
"Ngươi tên là gì ?"
"Ta tên Tiểu Điền , nãi nãi ta tên Hạ Hoa . Tỷ Tỷ , ngươi tên gì ?"
Tỷ tỷ đẹp như này , tên chắc chắn cũng sẽ rất hay !
"Cứ gọi ta là Kim Lan"
Mười ngày , nàng hôm mê mười ngày , bản thân bị trôi dạc tới nơi này , vậy không biết hắn thế nào rồi , có giống như nàng bị đưa tới một nơi khác hay không ?
Càng nghĩ càng đau đầu . Tại sao hai người đi vào luôn hồi hai thời điểm khác nhau lại vẫn có thể gặp nhau vậy chứ , thậm chí là hầu như ngày nào cũng gặp nhau . Hơn nữa nàng vậy mà lại...tỏ tình hắn !
Nghiệt duyên , không đúng là nghiệp quật mới phải !
Lời tỏ tình kia của nàng với hắn không khác nào đang tự vả mặt chính mình . Hiện tại cả hai đã khôi phục trí nhớ bảo nàng đối mặt với hắn thế nào đây ?
"Tỷ tỷ , ngươi sao vậy ? Cơ thể còn chỗ nào không thoải mái sao ?"
"Không có ! Chỉ là đang suy nghĩ vài chuyện mà thôi . Tiểu Điên , đây là nơi nào ?"
"Đây là Thôn Ẩn Diễm , một thôn nhỏ dưới chân Kỳ Nguyệt Lâm !"
Kỳ Nguyệt Lâm , nàng bị trôi dac tới Đại Lục nào vậy ?
"Đây là Đại Lục nào ?"
Tiểu Điền kinh nạc nhìn nàng , sua đó lại đưa tay sờ lên chán nàng . Cửu U Huyền cũng biết bản thân nàng hỏi như vậy trong mắt Tiểu Điền chính là một người đầu óc có vẫn đề . Nhưng mà hàng cũng thể nào nói nàng chính là Thiên Đạo.
"Tỷ tỷ , ngươi không phải là trước đó đầu đập vào đâu chứ ?"
"Khụ , coi như vậy đi !"
"Đây là Già Lam Dại Lục !"
Già Lam Đại Lục , đó không phải là Đại Lục do Trác Luân cai quản hay sao . Trong thời gian hôn mê chưa thấy Trác Luân tới đưa nàng đi , xem ra là chưa phát hiện ra sự hiện diện của nàng ở Già Lam Đại Lục.
Mà Già Lam Đại Lục , hình như Đại Lục này cũng có thể tu luyện nhỉ ?!
Danh Sách Chương: