Thần Điện, một thế lực lớn đã tồn tại mấy vạn năm. Nay trong chốc lát đã biến thành một bãi hoang tàn
Lần trước, Sát Ngọc môn bị diệt không nói, bây giờ Thần Điện cũng bị diệt
Quả là một tin tức chấn động đại lục!
Lúc Cửu U Huyền thu được tin tức, không cần đoán cũng biết là do ai làm. Nguyền rủa mới giải không bao lâu, Thần Điện bị diệt. Nói không phải hắn làm nàng mới không tin đâu!
Học Viện Quang Dao - Hoàng ban
"Tiểu Du, nam nhân hắc y hôm qua là ai? Ngươi và hắn hình như rất quen thuộc!"
Kim Kha Luân lại bắt đầu hóng chuyện. Ba người còn lại tưởng chừng không quan tâm tới nhưng thực chất cũng đang nghe
Đối với những thế lực lớn ở Thiên Tinh đại lục, người ở Phong Thiên đại lục vẫn không rõ, nói đúng hơn là không biết. Cho nên đối với thân phận Minh Đế hôm qua, họ không biết đó là ai, chỉ biết nam nhân đó rất mạnh
" Hỏi lão sư, hắn biết!"
Hiện tại nàng một chút cũng không muốn nhắc tới hắn, dù chỉ là một chữ
Tất cả trừ Cửu U Huyền đều đồng loạt quay lại nhìn Không Vũ đang nâng niu mấy viên đan dược trong tay
Bị nhìn như vậy, hắn lập tức cảnh giác, nắm chặt đan dược trong tay như sợ bị người khác cướp mất
"Lão sư, ngươi không cần như vậy đâu. Bọn ta chỉ muốn hỏi Minh Đế là ai thôi!"
Nghe vậy mới thả lỏng, bắt đầu nói cho đám người Kim Kha Luân biết
"Dù ta không ở Thiên Tinh đại lục nhưng đối với mấy thế lực ở đấy vẫn biết một chút. Minh Đế Hàn Dạ Minh là chủ nhân của Minh Điện, một trong những thế lực đứng đầu nhất đại lục. Nếu lúc trước nói là Thần Điện đứng đầu thì bây giờ không phải. Minh Đế thần bí khó lường, thủ đoạn ra tay tàn nhẫn, khiến người người kính sợ. Hắn còn là chủ nhân của Tứ đại Hung Thú và thần thú Kỳ Lân!"
"Lão sư, như trong lời ngươi nói, vậy còn thế lực nào ngang với Minh Điện?"
" Cửu Điện Cửu Đế! Nếu nói Minh Đế thần bí khó lường thì Cửu Đế so với hắn còn thần bí hơn. Không ai biết Cửu Đế là nam hay nữ, chưa ai nhìn thấy hắn cả. Chỉ biết hơn bốn trăm năm trước dựng lên Cửu Điện, chỉ mất vài năm thế lực đã đánh ngang với Minh Điện. Hiện tại đang là vương ở Xích Huyết sâm lâm!"
" Minh Đế đã gặp bây giờ thật muốn nhìn thấy Cửu Đế. Không biết hắn trông ra sao nhỉ?"
Bọn họ đến nằm mơ cũng không nghĩ rằng, vị Cửu Đế mà họ đang nói đang ngồi ngay trước mặt
Kim Kha Luân:"Tiểu Du, ngươi có từng nhìn Cửu Đế không?"
Cửu U Huyền rũ mắt, đôi lông mi che đi tâm tư mà trả lời
"Đã từng có duyên gặp một lần!"
"Hắn trông như thế nào? Là nam hay nữ?"
"Không nhớ!"
Chỉ đơn giản hai chữ nhưng Kim Kha Luân không hài lòng với câu trả lời này, hơi chán nản. Cứ tưởng sẽ biết Cửu Đế trông như thế nào, ai ngờ...
Xác thật bản thân trông ra sao Cửu U Huyền đã không còn nhớ. Nàng chán ghét đôi mắt này, cho nên sau khi Tiểu Hoàng đi nàng không muốn nhìn thấy đôi mắt này nữa. Dần dần cũng quên mất bản thân như thế nào rồi!
Ở một nới không biết đến của đại lục
Trên một đỉnh núi cao vút, một nam nhân bạch y như trích tiên đang đứng trong miệng hắn lẩm bẩm gì đó
"Cũng đã hồi phục tương đối có thể rời đi rồi! Huyền Nhi!"
Khi nói đến hai chữ "Huyền Nhi" đôi mắt nhu hoà xuống, phất phảng đang nghĩ gì đó
Hắn cứ đứng như vậy một lúc lâu sau thì biến mất không để lại bất kì một tia khí tức nào
Màn đêm tĩnh lặng, ánh trăng soi sáng nhưng dần dần bị mây che phủ, chỉ còn len lỏi vài tia ánh sáng
Sâu trong một khu rừng nhỏ ở Phong Thiên đại lục
Nơi này ngày thường vốn rất đẹp nay lại tràn ngập sự huyết tinh. Tất cả linh thú trong rừng đều sợ hãi trốn. Ban đêm yên tĩnh đến dáng sợ
"Chưa tìm được?"
Một nam nhân từ đầu tới chân bịt kín mít, chỉ để lộ một đôi mắt. Giọng nói âm tà rợn người. Xuông quanh hắn giống như có một đoàn hắc ám đang vây quanh
Đằng sau hắn cũng có những người như vậy đang quỳ, họ không nói gì nhưng đã cho nam nhân kia một câu trả lời
"Tiếp tục tìm! Bằng mọi giá phải tìm ra bằng được!"
"Tuân mệnh!"
Danh Sách Chương: