Ba ngày trôi qua rất nhanh, những người tham gia khảo nghiệm cũng đã hồi phục kha khá. Đã đến ngày chọn khu vực để học tập, tu luyện
Học Viện Quang Dao được phân chia theo thứ tự Thiên ban, Địa ban, Huyền ban, Hoàng ban lấy theo thứ tự Thiên, Địa, Huyền, Hoàng. Thiên ban là ban ưu tú nhất, những người có thiên phú tốt nhất đều được chọn vào đây. Cứ như vậy Hoàng ban là ban kém nhất
Cửu U Huyền cũng là một trong những người tới để tuyển chọn. Vốn lão sư Thiên ban muốn chọn nàng vào nhưng Hoa Bội Sam lại dõng dạc tuyên bố
" Ban nào chọn Bạch Tử Du thì tức là muốn đối đầu với Hoa gia ta!"
Tất cả các ban lập tức không dám cho "Bạch Tử Du" vào ban mình, ngay cả Thiên ban cũng vậy. Thế lực Hoa gia rất lớn, bọn họ không ngu ngốc đi chọc giận hòn ngọc quý trên tay gia chủ Hoa gia
Đối với chuyện này, Cửu U Huyền chẳng quan tâm. Nàng chơi chán nơi này rồi lại đi, không nhận cũng tốt
Vốn tưởng rằng chẳng ai nhận "Bạch Tử Du" nhưng thật không ngờ có một người lại muốn "hắn" vào. Đó là lão sư Hoàng ban
" Ngươi tên Bạch Tử Du có phải không? Không biết ngươi có muốn gia nhập Hoàng ban không?"
Lão sư Hoàng ban có tên Không Vũ, là một lão già thân hình gầy gò, ăn mặc rách rưới, đầu tóc bù xù, mặt mũi lấm lem, hơi mỉn cười
Cửu U Huyền khá ngạc nhiên. Những ban khác vì sợ đắc tội Hoa gia nên không muốn nàng gia nhập. Vậy mà lão già này muốn nàng gia nhập? Hắn không sợ Hoa gia sao?
" Hoàng ban? Đó không phải nơi dành cho phế vật sao? Quả nhiên phế vật nên về với phế vật. Ha ha ha!"
Hoa Bội Sam đột nhiên mở miệng nói một câu kinh thường ngay sau đó cười phá lên. Không chỉ mình nàng ta tất cả mọi người sau khi nghe thấy lời Hoa Bội Sam nói đều đồng loạt cười
Không Vũ nghe vậy thì vô cùng tức giận, nếu không phải Cửu U Huyền bên cạnh giữ lại thì hắn đã xông ra mắng to một trận
" Ngay cả một "phế vật" các ngươi cũng không thắng được vậy các ngươi gọi là gì?"
Hai chữ "phế vật" được nhấn mạnh. Lời của Cửu U Huyền nói làm cho tất cả mọi người á khẩu
Hoa Bội Sam hận không thể lập tức giết chết "hắn". Nếu không phải hắn, đứng đầu bảng đã là Hoa Bội Sam nàng chứ không phải Bạch Tử Du!
" Lão sư, sau này chiếu cố nhiều hơn!"
Cửu U Huyền hơi mỉn cười, đối với Không Vũ nói. Không Vũ lập tức vui vẻ kéo nàng về Hoàng ban
Hoàng ban, trên danh nghĩa là một ban nhưng thực chất là một nơi được coi như chỗ vứt bỏ "phế thải". Nơi này vô cùng tồi tàn, đã lâu chứ được sửa chữa. Nếu không phải ngoài mặt mang hai chữ "Hoàng ban" chỉ sợ chẳng ai nhớ đến nơi này
" Tử Du, đây là người của Hoàng ban chúng ta. Theo thứ tự là Lam Ly, Lạc Kinh Hoàng, Kim Kha Luân, Huân Vi Định. Còn đây là Bạch Tử Du, sau này chính là người của Hoàng ban chúng ta!"
"Ngươi chính Bạch Tử Du, người đạt điểm cao nhất trong khảo nghiệm!"
Kim Kha Luân tiến tới, vuốt cằm nhìn "nam nhân" trước mặt, không chỉ một mình Kim Kha Luân mà những người khác cũng nhìn nàng bằng ánh mắt tò mò
Nàng cũng không để ý tới mấy chuyện này, tuỳ tiện tìm chỗ ngồi xuống
" Thiên phú của các ngươi rất tốt nhưng không ai nhận, xem ra là đã đắc tội với ai đó!"
Mọi người đều cúi đầu, chỉ duy nhất một mình Kim Kha Luân tức giận mắng
" Còn không phải là do tên Long Trọng Mặc sao!"
" Long Trọng Mặc?!"
Một cô nương khí chất nhẹ nhàng, một thân lam y, gương mặt xinh đẹp dịu dàng, nhẹ giọng nói
" Long Trọng Mặc là đệ tử của phó viện trưởng, phó viện trưởng rất yêu thương hắn. Năm ngoái bọn ta cùng nhau thông qua khảo nghiệm, không may va phải hắn cho nên hiện tại mới ở đây!"
Nguyên lai trong lúc tình cờ bốn người từ lạ thành quen. Lúc Kim Kha Luân và Long Mặc Trọng sảy ra tranh chấp, ba người bọn họ tự nhiên đứng về phía Kim Kha Luân
" Đúng rồi Tử Du, trước đây Long Trọng Mặc là người đạt điểm cao nhất trong khảo nghiệm trước khi ngươi tới. Hắn luôn lấy chuyện này làm niềm kiêu ngạo. Nhưng bây giờ ngươi lại cao điểm hơn hắn gấp trăm hắn sẽ nghĩ ngươi đang dẫm nát sự kiêu ngạo đó. Cho nên hãy cẩn thận tránh việc hắn tìm gây chuyện!"
Lạc Kinh Hoàng lên tiếng nhắc nhở. Dù sao bọn họ cũng biết rõ sự đố kị của Long Trọng Mặc lớn đến đâu. Hắn chính là loại người luôn nghĩ mình là nhất
Danh Sách Chương: