Sắc mặt Đổng Ngạc Y Nhan thoáng chốc trắng bệch. Uy áp trên người Cửu U Huyền trực tiếp nhắm thẳng tới Đổng Ngạc Y Nhan nhưng Cửu Tiên Hi ngồi đó vẫn chịu chút ảnh hưởng. Đổng Ngạc Y Nhan lập tức quỳ xuống.
"Nô tì tham kiến Trưởng Công Chúa Điện Hạ! Là do nô tì lần đầu nhìn thấy phong thái của Trưởng Công Chúa Điện Hạ, nhất thời bị mê hoặc , lần đầu phạm lỗi, mong Trưởng Công Chúa Điện Hạ rộng lượng bỏ qua!"
"Tiểu dì, dù sao cũng chỉ là một cung nữ, không đáng để tức giận. Ta nhất định sẽ đậy đỗ lại nàng sau!"
Cửu Tiên Hi trong lòng đã sớm sốt ruột, vội vàng nói. Cửu U Huyền lại chẳng nhìn nàng, ánh mắt dán lên người Đổng Ngạc Y Nhan.
"Rộng lượng sao? Thiệt ngại quá, ta rất hẹp hòi!"
Đổng Ngạc Y Nhan và Cửu Tiên Hi đồng thời đổ mồ hôi lạnh. Nếu là người khác Đổng Ngạc Y Nhan có thể dự cào tài ăn nói là thuận lời khiến đối phương buông tha, nhưng lúc này đây đối mặt với Cửu U Huyền, nhưng gì muốn nói như bị chặn lại ở họng.
"Tiểu dì..."
"Ở đây chư tới lượt ngươi nói chuyện. Bản thân là Công Chúa nhưng lại dậy ngươi của mình không tới nơi tới chốn, nhiều năm như vậy rốt cuộc ngươi đã học được những gì?"
Cửu Tiên Hi cúi đầu không dám nói nữa. Đột nhiên Cửu U Huyền đứng đậy rời đi để lại hai người Cửu Tiên Hi và Đổng Ngạc Y Nhan ngớ nhác nhìn theo rồi nhìn nhau không biết nên nói gì.
Không phải vừa rồi còn rất tức giận sao, mới đó đột nhiên lại hết giận rồi?
Chỉ là thật may Cửu U Huyền đi rồi!
"Y Nhan, ngươi mau đứng đậy đi! Xin lỗi, ta không nói giúp được cho ngươi!"
Vừa rồi nhin Đổng Ngạc Y Nhan quỳ dưới đất trong lòng nàng đau lòng không thôi. Nếu là phụ thân, nàng có dựa vào mẫu thân để đối phó. Cố tình lần này người vô tình chọc phải lại là tiểu dì. Bên ngoài đều nói tiểu dì tâm tình bất định quả thực không sai. Chỉ vì một chuyện nhỏ như này mà tức giận, phụ thân đâu có như thế. Cùng là huynh muội mà sao lại có sự khác biệt lớn đến như vậy.
Cửu U Huyền rời đi nơi đó, truyền âm tạm biệt Cửu U Hoàng và nhắc nhở hắn để ý Đổng Ngạc Y Nhan rồi rời đi.
Cũng đã trở lại được gần hai tháng, nên trở về Quang Giới xem thế nào. Bản thân là Đế Quân Quang Giới mà chưa lần nào tới Quang Giới cảm thấy cũng không được cho lắm.
Và còn một chuyện nữa, có lẽ đã đến lúc hai người bọn họ nên thành thật với nhau rồi!
Đôi mắt Cửu U Huyền nhu hòa xuống, nhưng liền bị sự mâu thuẫn thay thế.
Nói thật nàng hơi lo một chút.
Đều nói khi yêu ai cũng đều trở thành kẻ ngốc, trước đây nàng đâu có lo lắng thừa thãi như vậy!
Cửu U Huyền về tới Quang Giới Bạch Thần Phong liền cảm nhận được, ngay lập tức đứng đậy, bỏ hết toàn bôn công việc đang xử lý sang một bên.
Gặp lại Bạch Thần Phong sau gần chín mươi năm, nàng nhẹ giọng gọi.
"Đế Phụ!"
"Ngươi cuối cùng cũng quay về! Đi thôi, hại cha con chúng ta đã lâu rồi không nói chuyện, để ta dẫn ngươi tới nới vốn nên thuộc về ngươi sớm hơn!"
Bạch Thần Phong đưa nàng tới một nơi trong hoàng cung Quang Giới gọi là Quang Điện, nơi này chính là nơi trú ngự của Đế Quân Quang Giới.
Hai người ngồi đối điện trên đài quan sát. Những gì khuất mắc trong lòng bây giờ mới có dịp nói ra.
"Năm đó, ta tới gặp Phổ Khắc, dùng Thiên Đạo Thạch trao đổi lấy Tuyệt Tình Thủy rồi đi vào luân hồi. Trước khi luân hồi, ta đã lưỡng lự không biết có nên uống nó không. Cuối cùng, không biết tại sao, ta không uống nó nữa!"
Danh Sách Chương: