Bởi vì nhà bếp bị Cửu U Huyền phá hủy nên nàng đành dẫn Hàn Dạ Minh xuống núi ăn
Cửu U Huyền đem bộ đáng biến thành một tiểu cô nương thanh tú , dùng một loại thuốc đặc biệt nhỏ vào trong mắt Hàn Dạ Minh giúp hắn che đi màu đỏ
Hai người đi vào trong Bắc Cảnh Thành , tùy tiện chọn một tửu lâu , thật may là nơi này còn một phòng trống
Gọi vài món , nhưng mà chưa ăn được bao lâu thì lại có người tới làm phiền nàng
"Bổn Quận Chúa muốn phòng này , đám diêu dân các ngươi còn không mau tránh ra !"
"Dương Quận Chúa , phòng này đã có người ngồi , tửu lâu cũng đã bật kín người , chi bằng ngươi đối nơi khác !"
"Cút ! Bổn Quận Chúa tới chỗ các ngươi đó chính là vinh hạnh !"
Nhiêu Tuyết Mạn trước mặt bao nhiêu người vung roi quất tiểu nhị qua một bên . Ngự Linh Lăng đứng đằng sau nàng ta mà không hề ngăn cản . Gương mặt xinh đẹp nở nụ cười nhẹ , giống như đang nói nàng ta sẽ không can thiệp !
"Để Bổn Quận Chúa xem kẻ nào to gan dám tranh phòng với Bốn Quận Chúa !"
Nhiêu Mạn Tuyết làn nữa vung roi , quất mạnh vào cửa . Cánh của chịu không nổi mà bị phá hủy . Tiếng động quá lớn mà thu hút không biết bao nhiêu người phía dưới
Không ai dám nói gì . Bởi vì đó chính là Quận Chúa Dương Vương Phủ , nữ nhi Dương Vương yêu thương nhất , ai dám động chứ !
Nhiêu Mạn Tuyết nghiêng ngang đi vào trong phòng , thì mới phát hiện người trong đó lại là người quen
"Sao lại là tiện nhân nhà ngươi ?!"
Ngự Linh Lăng đi vào sau , nhìn thấy người bên trong , trong lòng lập tức trầm xuống
Bị phá hỏng tâm tình , Cửu U Huyền và Hàn Dạ Minh cũng chẳng khá hơn là bao , đặc biệt là Hàn Dạ Minh
Khó khăn lắm mới cùng A Cửu ở chung mà không có kẻ làm phiền , dạo này có vài kẻ thích chết đến như vậy sao ?
Cửu U Huyền nhìn đám người vừa phá hỏng bữa trưa của nàng , nếu nàng nhớ không lầm thì bọn họ là Công Chúa với Quận Chúa gì đó thì phải
"Chó ngoan không cắn bậy ! Ta không có hứng thú nhìn thấy máu người , trước khi ta hết kiên nhẫn thì cút xa một chút !"
Ở Tinh Phong Đại Lục , nàng nể mặt Ngọc Thượng Sắc là bậc trưởng bối nên mới năm lần bảy lượt nhượng bộ . Có câu "Quá tam ba bận" , nàng nhượng bộ không có nghĩa là sẽ nhẫn nhịn mãi !
Ngự Linh Lăng ngoài mặt bình thản nhưng bàn tay đã nắm chặt . Trong đầu hiện lên cảnh tượng Hàn Dạ Minh không chỉ trước mặt bao nhiêu người từ chối tâm ý của nàng mà còn thổ lộ tâm ý với người khác , địch ý đối với Cửu U Huyền càng sâu hơn
Ngự Linh Lăng bình tĩnh được nhưng Nhiêu Mạn Tuyết thì không . Biết nàng mắng nàng ta là chó liền lập tức vung roi lên quất tới chỗ Cửu U Huyền
Đúng là không hổ là biểu muội của bạch liên hoa , ra tay cũng thật thâm độc . Biết dung mạo đối với nữ nhân chính là một phần mạng sống , vậy mà còn nhắm tới mặt nàng quất
Ánh mắt Hàn Dạ Minh trầm xuống , Cửu U Huyền cũng không thể nào để mặc kẻ khác sâu xé
Ngay khi roi gần chạm tới mặt , tay nàng đã bắt lấy . Kéo mạnh một cái , Nhiêu Mạn Tuyết giữ không được chỉ có thể trơ mắt nhìn roi bị cướp đi
Cửu U Huyền chưa để nàng ta nói thêm câu nào , trả lại Nhiêu Mạn Tuyết một roi
Nhưng một roi này , lực đạo không biết mạnh bao nhiêu lần , chỉ thấy tiếng Nhiêu Mạn Tuyết hét lên sau đó cả người nàng ta bay từ cửa sổ xuống đường lớn Sắc mặt Ngự Linh Lăng đại biến . Bởi vì cần đến sự giúp đỡ của thế lực Dương Vương để lên ngôi nên mới trở lên thân cận với Nhiêu Mạn Tuyết . Nếu bây giờ Nhiêu Mạn Tuyết xảy ra chuyện bất trắc gì thì người đầu tiên chịu cơn giận của Dương Vương không phải là nàng thì là ai !
Danh Sách Chương: