Một đoàn người mặc quan phục từ bên ngoài bước vài . Người dẫn đầu không ai khác chính là Bắc Thừa Tướng Bắc Chi Hạc !
Trong triều đình , quan văn mặc quan phục màu đỏ , quan võ mặc quan phục lam . Nhưng Huyền Dạ và Bắc Chi Hạc là hai ngoại lệ duy nhất có thể tự do chọn màu quan phục.
Huyền Dạ chọn quan phục màu đen , còn Bắc Chi Hạc chọn quan phục màu trắng . Đây là đặc cách mà Tuyệt Tình Thủy khi lên ngôi dành riêng cho hai người họ.
Thực ra mà nói , thì hai người họ không chỉ quan phục mà ngay cả y phục hằng ngày của hai người bọn họ đều là đen và trắng . Khí chất và tính hai người họ cũng hoàn toàn trái ngược nhau.
Huyền Dạ luôn treo câu "Cấm ngươi tới gần" trên mặt , còn Bắc Chi Hạc lại khiến cho người khác cảm giác dễ gần , ấm áp như nắng mùa xuân . Cho nên mọi người mới luôn truyền tai nhau một câu nói liên quan tới hai người này.
Huyền Hạ và Bắc Chi Hạc giống như hai thái cực âm và dương , làm cho thế cục Thanh Hạm Quốc cân bằng !
"Thần Bắc Chi Hạc tham khiến Bệ Hạ !"
"Bắc ái khanh miễn lễ !"
Bắc Chi Hạc đứng dậy , khóe miệng nở một nụ cười nhẹ , dáng người so với nam nhân khác có phần nhỏ bé hơn , khiến cho người khác có cảm nhận Bắc Chi Hạc chính là một thư sinh tay trói gà không chặt.
Thời gian diện kiến cũng chỉ mất có nửa canh giờ , Tuyệt Tình Thủy sai người chuẩn bị chỗ cho hắn ở trong cung ngày hôm nay , tối đến chính là thời gian yến tiệc.
Mấy yến tiệc trong cung đối với Tuyệt Tình Thủy mà nói chẳng có gì vui , lúc nào cũng chỉ quanh quẩn mấy món nàng đã ăn ngán đến tận cổ , cũng với mấy tiết mục múa chẳng mấy mới mẻ.
Huyền Dạ từ trước đến nay hầu như chưa từng tham gia yến tiệc bao giờ , hôm nay cũng vậy , số lần xuất hiện của hắn ở mấy yến tiệc hoàng cung này cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Mặc dù số lần Huyền Dạ tham gia yến tiệc là rất ít nhưng lần nào Tuyệt Tình Thủy cũng sẽ chuẩn bị một chỗ riêng cho hắn.
Nhìn chỗ ngồi trống trơn , trong lòng Tuyệt Tình Thủy thoáng hiện lên chút thất vọng . Lần này hắn không tới !
Bắc Chi Hạc được rất nhiều đại thần tới kính rượu , hắn chỉ cười nhẹ đáp lễ nhưng không uống rượu . Ly rượu của Bắc Chi Hạc từ đầu tới giờ chưa vơi đi một tí nào.
Vừa nói chuyện với các vị đại thần , thỉnh thoáng Bắc Chi Hạc sẽ âm thầm liếc nhìn Tuyệt Tình Thủy đang ngồi phía trên . Nhìn thấy nàng lúc nào cũng dán mắt vào chỗ ngồi bỏ trống kia , đôi mắt hắn cụp xuống che giấu đi tâm tư.
Tại sao tới đây rồi hắn vẫn không thể có được ?
Không ai nhìn thấu được tâm tư của Bắc Chi Hạc lúc này , lúc nào bọn họ cũng chỉ nhìn thấy hắn một bộ dáng cười nhẹ.
Phía Tuyệt Tình Thủy , trong đôi mắt nàng hiện lên vẻ u sầu nhìn chỗ luôn để trống . Cũng may ai nay lúc này đều chỉ để tâm đến Bắc Chi Hạc nên không chú ý tới nàng.
Tiểu Ngọc Tử thấy nàng để lộ cảm xúc lộ liễu như vậy liền hạ giọng nhắc.
"Bệ Hạ , người nên che giấu thật kỹ tâm tư giống như trước kia sẽ tốt hơn !"
Tuyệt Tình Thủy hơi giật mình , thu hồi ánh mắt , điều trình lại tâm trạng.
Nàng không biết bản thân còn có thể che giấu thêm bao nhiêu lâu nữa !
Thật sự che giấu đi tình cảm của bản thân giành cho một người thật khó chịu !
Đơn phương một người , lúc này không mong gì hơn chỉ mong nhìn thấy người đó nhiều hơn một chút để vơi bớt đi sự nhung nhớ trong lòng !
Danh Sách Chương: