Hạ Hoài Diễm bị câu nói của Cửu U Huyền hoàn toàn chọc tức.
"Tiện nhân, ngươi vừa nói cái gì ?"
"Xem ra không chỉ tính tình không ra làm sao mà tai còn điếc. Thật tội nghiệp nha !"
"Ngươi muốn chết ? Có biết ta là ai không ? Ta chính là nữ nhi của Điện Chủ Kỳ Nguyệt Thần Điện, có tin hay không chỉ cần một câu nói của ta ngươi liền không có chốn dung thân ở Già Lam Đại Lục ?!"
Kỳ Nguyệt Thần Điện, lại là nó nữa à. Mới hôm trước gặp người khoe khoang tỷ tỷ làm thiếp cho người ta ở Kỳ Nguyệt Thần Điện, hôm nay lại gặp nữ nhi Điện Chủ, không biết sắp tới có gặp luôn Điện Chủ không nhỉ?
"Vậy sao ? Nghe thật đáng sợ ! Màu trắng thường nói đến những thứ thuần khiến, chỉ là khoác lên người ngươi lại khiến nó như bị vấy bẩn trở lên thật dung tục !"
Nàng cũng thường hay mặc màu trắng, nhưng đó không phải là màu nàng thích nhất. Nàng mặc màu trắng chẳng qua là khi thêu loại hoa mạn châu sa mà nàng rất thích nó sẽ nổi hơn mà thôi. Chứ thực ra nàng thích màu đen.
Lời nói của Cửu U Huyền nửa đầu là khen nửa sau là chê, còn câu đầu khi nghe không khác nào đang khiêu khích.
Hạ Hoài Diễm vừa muốn lần nữa ra tay đánh nàng liền bị nam nhân phía sau kịp thời ngăn lại.
"Cô nương, bọn ta là người Kỳ Nguyệt Thần Điện, hiện tại trưởng lão của bọn ta rất cần Thuyết Thương Mộc, ngươi ra giá đi, bọn ta bằng lòng đổi!"
Đoan Khải Trạch tự tin, chỉ cần nhắc tới Kỳ Nguyệt Thần Điện, cho dù đối phương có là người Hoàng Thất cũng phải nhượng bộ.
"Ta cái gì cũng không thiếu, nhưng nếu ngươi đã nói vậy thì ta cũng không đòi hỏi nhiều. Ta muốn toàn bộ Thần Điện, đồng ý Thuyết Thương Mộc thuộc về các ngươi !"
"Ngươi!"
Đoan Khải Trạch không nghĩ đối phương dù biết bọn họ là người Kỳ Nguyệt Thần Điện vậy mà vẫn không chịu nhượng bộ. Hắn tất nhiên biết ý của nàng.
"Nói nhiều với nàng ta làm gì? Giết sau đó cướp là được !"
Hạ Hoài Diễm kiên nhẫn đã hết, là người đầu tiên ra tay. Lần này Đoan Khải Trạch cũng không ngăn cản. Hắn biết với tính cách của Hạ Hoài Diễm chắc chắn sẽ không tha cho Cửu U Huyền một mạng. Thật là đáng tiếc cho một cô nương xinh đẹp như vậy !
Không ai trong số bọn họ sẽ đề phòng, vì trong mắt bọn họ Cửu U Huyền ngoài trừ mang tấm da xinh đẹp ra thì không có chút linh lực nào.
"Kỳ Nguyệt Thần Điện hóa ra chính là loại không có được thì giết người cướp của. Coi như là ta đã lĩnh giáo !"
Cửu U Huyền lùi lại, Cửu Tinh Phiến xuất hiện trên tay, phẩy một cái cuồng phong lập tức nổi lên đánh bay đám người kia.
Bọn họ còn chưa kịp hiểu chuyện gì thì cơ thể đã bị đánh bay văng xa cả chục mét. Không phải bị mắc trên cây thì cũng là chất vật ngã xuống đất, đầu tóc rối bời. Mặc bạch y càng khiến cho sự chất vật của bọn họ lộ rõ hơn.
Sao có thể ?
"Là thứ trên tay nàng ! Đó chắc chắn là Thần Khí, cướp lấy nó !"
Bọn họ không biết đó là loại Thần Khí gì, nhưng chỉ một cái phẩy tay thôi cũng đủ khiến cho bọn họ chật vật như vậy chắc chắn uy lực thật sự không nhỏ.
"Muốn có được nó, có bản lĩnh thì tới đây !"
Thực ra Cửu Tinh cũng không thể hoàn toàn coi là Thần Khí. Cửu Tinh cũng chỉ là một hoàn đá có thể thay đổi hình dạng, chẳng qua là thường xuyên dùng nó trong chiến đấu nên mới thuận miệng gọi là Thần Khí.
Cửu Tinh ngoại trừ cứng rắn và có thể thay đổi hình dạng ra thì thực chất cũng không có sức mạnh to lớn gì. Nói đúng ra thì nếu không phải là do thiên địa rèn giũa lên thì cũng chỉ là một tảng đá bình thường.
Sức mạnh to lớn của nó phát ra là do từ nàng truyền vào mà thôi.
Danh Sách Chương: