Hắn nằm trên giường vô cùng mềm mại, người còn đắp chăn lụa tơ tằm.
Hắn cảm thấy đầu đau muốn nứt, khát đến mức có thể uống hết một chum nước.
Ngoài cửa có người lớn tiếng kêu la, nghe như là thanh âm của Tiểu Lâm.
“Giáo chủ, tả hữu hộ pháp cùng trưởng lão đã ở nội đường chờ nghị sự rất lâu, ngài tỉnh chưa?”
Triệu Kiếm Quy nhất thời có chút mơ hồ.
…… Giáo chủ?
Hắn quay đầu, thấy ngay bản mặt vạn năm bất biến của Quý Hàn.
Triệu Kiếm Quy: “……”
Quý Hàn: “……”