Triệu Kiếm Quy đành phải kể chuyện tối hôm qua cho hắn.
Thần sắc Tiểu Lâm rất cổ quái.
“Triệu đại hiệp.” Tiểu Lâm thật khó mở miệng, “Các tiền bối không nói ngài tìm nhược điểm trong kiếm thuật.”
Triệu Kiếm Quy có chút không hiểu.
Tiểu Lâm nói: “Là nhược điểm nội tâm cơ.”
Triệu Kiếm Quy: “……”
Nguyên lai là như vậy!
Nắm chắc chỗ yếu đuối trong nội tâm của Quý Hàn, mới có thể hảo hảo giành được ôn nhu của y!
Triệu Kiếm Quy bừng tỉnh đại ngộ.
Tiểu Lâm lại móc từ trong ngực áo ra một quyển sổ nhỏ.
Tiểu Lâm: “Vì đoán bản bí kíp kia không đủ ứng phó với tình huống này, đây là tân bí kíp mà các tiền bối nhờ ta giao cho Triệu đại hiệp.”
Triệu Kiếm Quy: “……”
……
Triệu Kiếm Quy cẩn thận xem qua tân bí kíp mấy lần, Quý Hàn vẫn chưa trở về.
Triệu Kiếm Quy có chút hoài nghi với nội dung của quyển bí kíp này: “Cái này thật sự hữu dụng sao?”
Tiểu Lâm: “Hữu dụng hữu dụng! Đương nhiên là hữu dụng!”
Triệu Kiếm Quy hỏi: “Quý Hàn thật sẽ tin?”
Tiểu Lâm nói: “Giáo chủ cũng như ngài vậy, là kiếm si, không gần mĩ sắc, y không hiểu những chuyện này, hẳn là sẽ tin.”
Triệu Kiếm Quy rối rắm hồi lâu, rốt cuộc đáp ứng: “Được rồi, ta đành thử một lần.”