Phúc bất trùng lai; họa vô đơn chí. Hàn Phi không thắp sáng được điện thờ, đang trong trạng thái yếu ớt, sức khỏe chỉ còn một chút, nếu bị xây xát thì sẽ chết. Trong hoàn cảnh cực đoan như vậy, tiếng ca lại đột nhiên xuất hiện, dường như đã phát hiện ra Hàn Phi, giống như giòi bọ vây quanh, không thể đuổi đi. "Điện thờ quả nhiên không thể tùy tiện động vào, cơ thể mình chắc là đã nhiễm phải khí tức của một thứ tồn tại không thể nói nào đó." Hàn Phi nhớ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.