“Bọn họ không phải tế phẩm mà là học sinh của tôi.” Nháy mắt với Âm Thương, Hàn Phi không biết phải mở lời như thế nào, hắn không phải là không biết xấu hổ như số 2. “Cậu đã rất lâu không mang tế phẩm mới đến rồi.” Đầu người trong tay Âm Thương có chút thất vọng, dường như nó chưa nhận ra nguy hiểm đang tới gần. "Tôi gặp phải một số chuyện, hay là vào trong rồi nói?" Hàn Phi vẫn còn "gửi nuôi" hai bệnh nhân tâm thần ở chỗ Âm Thương, chờ khi điều...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.