Đôi mắt đầy nguyền rủa, đôi môi đã nếm mùi tuyệt vọng, đôi má mang theo sự mê hoặc chí mạng dán trước mặt Hàn Phi. Cô thương tích đầy mình, từ bỏ linh hồn, lúc này mới bước ra khỏi nguyền rủa, hai tay ôm lấy đầu Hàn Phi, trên cao nhìn xuống, nhìn khuôn mặt căn bản không nhớ rõ chính mình. "Em có thể không có thuốc nào cứu chữa được nữa, có thể trong cái nháy mắt tiếp theo của anh, sẽ hồn phi phách tán, vì vậy xin anh đừng buông tay khi nhìn thấy...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.