“Giật mình bởi tiếng mưa rơi,
Đường khuya tăm tối, chơi vơi mịt mờ
Trạch Sinh cảm giác lơ ngơ,
Hoa khai khắp lối, biết chờ ai đây?”
...
Rằm tháng bảy, Tết Trung Nguyên.
...
Một chuyến xe buýt chạy từ Hàm Giang đến Tân Hỗ đã bị tai nạn trong đường hầm, khiến tất cả 59 hành khách trên xe đều mất tích.
“Hồng Loan Thiên Hỷ nhập mệnh cung - xuất, nhập, cầu tài, vạn sự thông.”
Chiếc chuông nguyện hồn va chạm vào tấm thẻ bài 8 chữ đang được đeo bên hông, cùng lúc đó là một thanh niên tóc trắng đang bước ra khỏi đường hầm. Theo sau hắn là một cậu bé đeo khăn trắng để tang, vừa đi vừa đốt vàng mã.
“Mẹ chết rồi, tại sao người không hề đau buồn chút nào vậy? Tại sao người lại chôn sống mẹ ở thành phố đó? Tại sao người không bao giờ cho phép con gọi người là...”
“Không phải câu hỏi nào cũng có câu trả lời.” Thanh niên này có gương mặt khá trẻ trung, nhưng đôi mắt của hắn lại chất chứa đầy sự thăng trầm của năm tháng. Dường như vì phải liên tục can thiệp vào số mệnh của mình và những người khác, hắn đã phải trả một giá rất đắt cho việc này: “Mỗi thành phố đều là một ngôi mộ, và có 13 người được chôn cất dưới 13 thành phố máu. Bây giờ, thành phố máu cuối cùng đã được xây dựng ngay trên Sinh môn, tử cục trong số mệnh đã bị phá vỡ. Lúc này đây, ta đã có thể giúp toàn bộ sinh linh trên thế gian này hoàn thành việc soán mệnh rồi.”
Tấm thẻ bài hiện lên 8 chữ trong Bát tự Thần sát lắc lư nhẹ bên hông chàng trai. Rất lâu sau khi thanh niên ấy dẫn đứa nhỏ đi xa, từng luồng ý chí đáng sợ và hung bạo xen lẫn với những làn hơi thở mờ mịt không tên mới bắt đầu hiện hữu, xâm nhập vào bên trong đường hầm.
13 thành phố máu tượng trưng cho 13 con đường, cũng là 13 phương pháp hoàn toàn khác nhau để quỷ và người có thể hòa hợp sống hoà hợp. Trong quá khứ, chúng vẫn luôn duy trì một sự cân bằng vi diệu. Nhưng bây giờ, sự cân bằng đó đã bị những đoá hoa song sinh phá vỡ đi. Một thế giới mà không ai có thể tưởng tượng được đã thực sự xuất hiện.