Hạ Hồng Hoa dừng lại một chút, cũng không nói bất cứ lời nào.
Phó Cửu nhíu mày một cái, nhìn Trần Hiểu Đông đứng bên cạnh vẻ mặt như biết rõ đáp án: “Cậu nói đi, sao lại thế này?”
Không cần trau chuốt nhiều lời, cậu chủ như vậy cực kỳ giống cái ngày mà cậu ấy vừa tỉnh lại trong bệnh viện.
Trần Hiểu Đông chấn động, nhịn không được liền mở miệng: “Còn không phải do ba người kia dùng thủ đoạn đê tiện!”
Phó Cửu nghiêng đầu: “Nói kỹ một chút.”
Trần Hiểu Đông đi lên trước: “Cậu chủ, Esports (1) là một hạng mục khá lớn trong thành phố Giang do tập đoàn Tần thị đầu tư thành lập. Mỗi năm đều tổ chức giải đấu Esports để tuyển chọn một số người gia nhập công ty bọn họ. Yêu cầu không chỉ là chơi game giỏi, tuổi cần phải trẻ, như vậy mới có thể đủ điều kiện được công ty chọn. Bà chủ nhìn trúng điểm này nên mới bỏ tiền tìm một ít cao thủ chơi game trong trường học, bao ăn bao ở, huấn luyện bọn họ một năm trời chính là vì muốn bọn họ nâng cao trình độ để tham gia cuộc thi tuyển chọn Esports năm nay. Chỉ cần trong cuộc thi lần này trổ hết tài năng, có thể trở thành một tuyển thủ chuyên nghiệp được Tần thị lựa chọn ký hợp đồng. Nhưng ngay lúc này, ba tuyển thủ có thiên phú tốt nhất của công ty cấu kết với quản lý của bọn họ lại rời công ty để gia nhập công ty khác. Hiện tại công ty của chúng ta chỉ còn lại vài người có tư chất bình thường, dựa theo trình độ ấy mà đi tham gia thi đấu Esports chắc chắn không thể làm nên chuyện. Đến lúc đó công ty không chỉ tổn thất chi phí đầu tư một năm nay mà còn cả tư cách kinh doanh nữa. Ba người kia chính là cố ý làm vậy! Lúc đầu phu nhân còn có thể chống đỡ, nhưng sau khi cậu chủ bị đuổi học, ba người kia và công ty mới của bọn họ nói, nói...”
(1): Esports (Thể thao điện tử) là hình thức tổ chức cuộc thi chơi điện tử giữa nhiều người chơi, đặc biệt giữa những tuyển thủ chuyên nghiệp
“Nói cái gì?” Giọng nói của Phó Cửu rất nhạt, ý bảo anh ta tiếp tục.
Trần Hiểu Đông do dự liếc mắt nhìn Hạ Hồng Hoa một cái, cuối cùng giống như bằng bất cứ giá nào cũng phải nói ra: “Nói rằng cậu chủ thích con trai, tương lai cũng không cưới vợ sinh con được. Sau khi nghe xong các đối tác dần dần quyết định rút các khoản đầu tư! Bà chủ... Bà chủ đã không còn cách nào để tiếp tục duy trì công ty!”
Phó Cửu nghe đến đó, ánh mắt âm trầm, tóc màu bạch kim lay động, lạnh đến thấu xương tủy.
Hạ Hồng Hoa vội quát: “Cửu Cửu, con đừng nghe Hiểu Đông nói hồ đồ. Biện pháp giải quyết sẽ nghĩ ra được, mẹ của con là người dễ dàng để người khác khi dễ như vậy sao? Con yên tâm, mặc dù mẹ vô dụng nhưng cũng lo đảm bảo con được ăn ngon mặc đẹp!”
“Mẹ!” Phó Cửu ngước mắt lên, khóe miệng cười cười: “Mẹ, câu này mẹ nói không đúng rồi, nên là con cho mẹ ăn ngon mặc đẹp mới phải. Không phải chỉ là chơi game thôi sao? Con cũng biết.”
Hạ Hồng Hoa bật cười thành tiếng, giọng đặc biệt to: “Mẹ biết con biết chơi game, Plants and Zombies đúng không? Nhưng cuộc thi Esports không phải trò đó. Trước tiên đi ăn cơm cái đã, cơm nước xong mẹ còn phải đi thành phố Hoài một chuyến...”
Khi đó Hạ Hồng Hoa cũng không biết, Phó Cửu nói thực sự có thể chơi game thì cô sẽ thực hiện ngay.
Sau khi ăn xong bữa cơm.
Trần Hiểu Đông bị Phó Cửu gọi: “Lại đây.”
Trần Hiểu Đông cũng không biết có chuyện gì, bất cứ khi nào nghe cậu chủ nhà mình nói với vẻ lười biếng như vậy, anh đều cảm thấy ớn lạnh sống lưng.
“Cậu chủ, cậu kêu tôi?”
Phó Cửu khép lại cuốn tạp chí trên đùi, ngửa đầu về phía sau, tóc bạch kim xõa xuống, giọng nói có vẻ xấu xa: “Đưa danh sách tuyển thủ của công ty cho tôi.”
Trần Hiểu Đông vừa nghe đến đây, nhìn trái nhìn phải, đè thấp giọng nói: “Cậu chủ, vừa rồi tôi định nói, cậu chỉ mới chơi game vài ngày vì đua đòi theo Tần thiếu. Cậu đừng nhúng tay vào Esports, đó đều dành cho các bậc đại thần chơi. Dù ngày đó Tần thiếu cũng sẽ có mặt, nhưng điều đó cũng không liên quan gì tới những game thủ mới vào nghề như cậu, chỉ những người chiến thắng nhận giải mới có thể nhìn thấy anh ấy. Nghiêm túc mà nói thì cậu chủ, cậu mới vừa an tĩnh được mấy ngày nay, đừng gây thêm rắc rối nữa...”