Mục lục
Đế Thiếu Sủng Trong Lòng: Nam Thần Quốc Dân Là Nữ Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một khi Tần Mạc đã nói thì không có ai không dám làm theo.

Đừng nói chỉ riêng khách sạn của tập đoàn Tần thị, ngay cả toàn bộ thành phố Giang này, anh nói cái gì, lập tức sẽ có người thực hiện theo.

Phục vụ rất nhanh đã mang hai phần tôm hùm tươi bên trong thùng tre, , đầu mỗi con đều rất lớn, cái càng vẫn còn động đậy.

Phó Cửu ngồi một bên nhìn, tức khắc cảm thấy đột nhiên hết thèm ăn những con tôm hùm còn lại ; cô thấy chúng khó nuốt!

Người đàn ông này căn bản là cố ý!

Có thể vui vẻ gặp mặt offline được hay không?

“Tổng giám đốc Tần.” Hai tay phục vụ cung kính nâng lên thùng tre, để tổng giám đốc của bọn họ có thể kiểm tra chất lượng của những con tôm hùm rõ ràng.

Ngón tay thon dài của Tần Mạc vẫn rất thư thái, nhàn nhạt lướt qua hướng bên kia: “Đưa cho Cửu gia của các cậu.”

Cửu gia của các cậu...

Phó Cửu đang ngậm cái kiềm to của tôm hùm, bất ngờ cắn một ngụm thật mạnh!

Tần Mạc nhìn bộ dáng hơi buồn bực của thiếu niên kia, mặc kệ khiếp sợ bên trong ánh mắt của tất cả mọi người ở trong phòng, tay sờ đầu như đang sờ lông của thú cưng, giọng trầm thấp cười như không cười, cảm giác áp bách: “Từ từ ăn, không đủ... Có thể kêu thêm...”

Phó Cửu nghe vậy, quyết đoán lau khóe miệng, ý cười tà tà: “Tôi đi WC tiểu tiện một chút.”

Tần Mạc thu tay trở về, ánh mắt thâm thúy mà xinh đẹp. Hắn nhìn Phó Cửu vài giây, môi mỏng mới gợi lên: “Chúng tôi sẽ không chạm vào tôm hùm của cậu đâu, tất cả đều để lại cho cậu, tiếp tục đi đi.”

Đến cả cơ hội chuồn đi cũng không cho cô?

Phó Cửu hạ mi mắt, người đàn ông này quả thật là có thù tất báo, lợi hại!

Nhưng mà cũng không có việc gì.

Dù sao cũng do anh ta trả tiền, cô không nấu tôm hùm, nhưng cô không biết ăn sao??

Chờ cô giải quyết sinh lý xong là có thể tái chiến.

Buông cái càng đang cầm trong tay, Phó Cửu đứng dậy, lười biếng đi ra khỏi khu vườn trên sân thượng.

Lại không biết COCO và Mập Mạp ở phía sau cô biểu tình khiếp sợ như thế nào.

Lần thứ hai!

Hôm nay là lần thứ hai tổng giám đốc sờ đầu tiểu tử này!

Hai người đồng thời quay đầu, bộ dạng muốn nói nhưng lại thôi.

Đương nhiên Tần Mạc biết bọn họ đang nhìn mình, tay búng nhẹ đầu mẩu thuốc lá, ném ra một chữ rất nhạt: “Nói.”

“Đội trưởng, làm sao anh lại đối với Spade Z tốt như vậy? Không đủ tôm hùm liền gọi thêm cho cậu ta, anh cũng không có đối tốt như vậy với tôi và Mập Mạp!” Cuối cùng COCO cũng đem lời nói áp chế trong lòng cả ngày hôm nay nói ra.

Tần Mạc tiếp nhận khăn ướt phục vụ đưa qua, lay tay một chút: “Cậu muốn ăn cũng có thể. Ăn hết mười con đã chín cùng hai con sống kia.”

“...”

COCO dừng lại, bởi vì cậu đang cẩn thận suy nghĩ hình ảnh kia, bỗng nhiên quay đầu mới phát hiện một sự thật đáng sợ!

Xem ra được đội trưởng “quan tâm dịu dàng” cũng không phải là chuyện tốt!

Nhưng mà... Vẫn có điểm kỳ quái, trước này đội trưởng đều không có sờ qua đầu của ai.

Đừng nói sờ đầu, đến cả cười như vừa rồi cũng rất hiếm thấy!

Lúc COCO đang cố gắng vắt hết óc nghi hoặc, Mập Mạp lại thấy tổng giám đốc đột nhiên đứng lên, vội vàng nuốt thịt bò trong miệng xuống, hỏi: “Tổng giám đốc Tần, anh định đi đâu?”

“Các cậu cứ tiếp tục ăn, tôi đi xem tên nhóc muốn dùng phòng vệ sinh làm cái cớ kia.” Sườn mặt Tần Mạc không chút để ý bị tóc màu đen đánh tới, chỉ lộ ra đáy mắt sâu không thấy đáy kia, sắc bén như chim ưng bay trên không trung.

Thời điểm anh nói những lời này, ánh mắt kia vẫn lạnh như vụn băng. Để cậu ta thoát một lần, sao có thể lại để cậu ta chạy trốn trước mặt mình lần thứ hai!

Mỗi ngõ ngách trong buồng vệ sinh của khách sạn đều dùng loại xông hương tốt nhất, phong cách trang trí đã gắn kết với thiết kế khách sạn , vô cùng hoa mỹ.

Chỉ là...

Phó Cửu cũng không bao giờ nghĩ đến chuyện sẽ có một ngày cô phải đấu tranh với một vấn đề đơn giản như vậy - cô nên vào phòng nam hay phòng nữ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK