Ánh mắt Tần Mạc thâm thúy, nhất thời không đáp.
Phó Cửu cũng không vội. Cô ngồi trên ghế dùng đầu ngón tay gõ vào cằm, nhìn vào khung thoại trên màn hình.
Thời gian trôi qua khoảng năm giây.
Cuối cùng cũng xuất hiện một từ trên khung thoại.
“Được.”
Đây là tin nhắn Tần Mạc gửi lại.
Phó Cửu còn muốn hỏi thêm một chút, chẳng hạn như ở đâu, khi nào, liên lạc làm sao nhưng bị đối phương ngắt lời.
“Hiện tại tôi vẫn còn đang họp, lát nữa bàn bạc tỉ mỉ sau.”
Một câu nghe như ra lệnh cho cô, đáp lại bằng giọng điệu lạnh như băng không một chút ấm áp.
Nhưng... ngay giữa cuộc họp còn không quên trả lời cô.
Đại thần dường như rất quan tâm đến cô, không phải sao?
Môi mỏng của Phó Cửu tinh nghịch câu lên: “Được, tôi chờ anh.”
Ba chữ “Tôi chờ anh” xẹt qua mắt Tần Mạc, giơ tay đóng lại notebook.
Thư ký Lương đi theo phía sau anh, trên mặt hiện rõ vẻ không thể tưởng tượng nổi.
Có phải anh nhìn nhầm rồi không?
Tại sao anh lại cảm giác tổng giám đống Tần vừa cười?!
Khi Tần Mạc trở lại phòng họp, tất cả các thành viên cấp cao đều đồng loạt im lặng.
Nhưng bọn họ rất hiếu kì, trong mười phút vừa rồi tổng giám đốc ra ngoài làm việc gì!
Có vẻ như anh đang chơi game?
Từ khi nào trò chơi lại trở nên hấp dẫn đến vậy?!
Tần Mạc không để ý đến bọn họ, chậm rãi đi đến chiếc ghế bành đắt tiền làm bằng da, để notebook lên bàn, hai chân gác lên nhau, khí thế cường đại của anh áp chế và rung động lòng người.
“Tiếp tục.”
Chỉ hai chữ cũng đủ làm tất cả thành viên cấp cao tập trung trở lại.
“Tổng giám đốc Tần, từ báo cáo Esports quý này, toàn thành phố có hơn năm mươi công ty...”
Tiếng xì xào trong phòng họp thưa dần.
Nhà họ Phó.
Phó Cửu ngồi trước máy tính, cân nhắc một chút về khoảng thời gian diễn ra cuộc họp. Đặc biệt là họp vào buổi tối, khẳng định sẽ không kết thúc nhanh như vậy.
Cô đã đánh hai trận game, vẫn một chiêu diệt boss. Sau đó liền cầm quần áo đi vào phòng tắm.
Tắm rửa xong rồi đợi tiếp cũng không chậm.
Bên kia, sau khi Tần Mạc họp xong liền mở notebook màu bạc.
Thư ký vẫn như cũ đứng phía sau anh không dám nói lời nào, cũng không dám lộn xộn. Nhưng anh không kiểm soát được ánh mắt của mình.
Tuy rằng tổng giám đốc của anh là một sự tồn tại thiêng liêng như một vị thần trong giải đấu Esports.
Nhưng trước nay tổng giám đốc đều không thích nói chuyện phiếm cùng người khác trong trò chơi!
Hôm nay... Chuyện này rốt cuộc là như thế nào... Đây đã là lần thứ hai... Lần thứ hai anh nhìn thấy tổng giám đốc gõ chữ?
“Còn ở đó không?”
Đây là tin nhắn mà tổng giám đốc của bọn họ gửi đi rất lâu rồi.
Hình như đối phương đang trong trạng thái offline?
Cũng chưa có online lại.
Tổng giám đốc cũng không di chuyển, ngồi khoanh chân, mắt nhìn chằm chằm màn hình.
Tổng giám đốc đây là... đang chờ đối phương?
Thư ký tiếp tục lại cảm thấy bị sốc!
Rốt cuộc là người nào lại khiến cho tổng giám đốc có hứng thú chờ đợi?
“Đây, tôi đây. Vừa rồi mới đi tắm rửa một chút.” Lúc Phó Cửu đi ra từ phòng tắm liền thấy thông báo tới, một tay click mở máy rồi ngồi lại trên ghế, một tay gõ chữ, một tay lau tóc.
Những giọt nước còn đọng lại trên tóc màu bạc của cô, từng giọt nhỏ xuống, trượt dọc theo sườn mặt phi giới tính của cô, sau đó thấm vào áo sơ mi trắng của cô, khung cảnh ngay lúc đó của cô vô cùng hấp dẫn.
Tần Mạc ngồi trong phòng họp, nhìn người vừa mới online lại, bất ngờ hỏi một câu: “Cậu là nam hay nữ?”
Phó Cửu dừng lại, ánh mắt hơi lóe: “Nam”
Sau khi trả lời, Phó Cửu lại đánh thêm một câu: “Sao thế? Tần đại thần, đừng nói là anh có cảm tình với tôi?”
Tần Mạc nghe vậy, nguyên bản đôi mắt đen cô độc lạnh lùng đột nhiên bừng lên ngọn lửa đáng sợ.
Thư ký phía sau anh không nhịn được, ho khan kịch liệt!
Điều này... Người này thật đúng là dám nói!