Mục lục
Đế Thiếu Sủng Trong Lòng: Nam Thần Quốc Dân Là Nữ Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Điều này... Người này thật đúng là dám nói!

Tổng giám đốc sẽ không vì không khống chế được giận dữ mà trực tiếp làm thịt anh đâu nhỉ?

Thư ký Lương vốn dĩ muốn về nhà sớm, nay lại đổi ý và ở lại.

Nhìn tổng giám đốc Tần bị trêu chọc còn thú vị hơn là về nhà xem truyền hình.

Thật không may, ngay khi anh vừa có suy nghĩ này, Tần Mạc liền tắt notebook rồi cầm trên tay, lãnh đạm nói với anh một câu: “Nếu Thư ký Lương thích xem kịch ở công ty như vậy thì đêm nay ở lại tăng ca đi, ngày mai tôi tới kiểm tra thành quả.”

Thư ký Lương: “...”

Tổng giám đốc, sao anh lại đối xử với tôi như vậy!

Tần Mạc ấn nút thang máy, đi vào phòng nghỉ của chiến đội, khóe miệng nhếch lên, ý cười chậm rãi hiện lên trên mặt, phảng phất như một đóa bông tuyết độc nhất vô nhị ở Bắc Cực.

Phó Cửu không thấy đối phương phản hồi, gửi qua một dấu “?”.

“Đinh.”

Tần Mạc ngồi bên cửa sổ, vừa mở notebook lên liền thấy tin nhắn này.

Anh chậm rãi đánh chữ gửi qua một câu: “Tôi không có hứng thú đối với nam. Nhưng mà nếu cậu là nữ, tôi nhất định sẽ cho cậu nếm thử cảm giác thích là như thế nào.”

Anh ấy nhấn mạnh khi đánh hai chữ “thích” này!

Tuyệt đối không có nghĩa thuần khiết gì.

Phó Cửu cũng hiểu hàm ý trong đó, không hiểu sao trên mặt nóng bừng.

Để tránh làm hỏng mối quan hệ trước khi gặp mặt đối phương.

Phó Cửu khéo lẹo nhanh chóng chuyển chủ đề: “Ngày mai anh rảnh vào thời gian cụ thể nào không, buổi sáng hay là buổi chiều?”

“Buổi chiều.”

Lại là hai chữ, Phó Cửu nghĩ thầm không nên chọc giận người đàn ông này, lúc nào cũng tiết kiệm lời nói như vậy.

Phó Cửu nhìn đồng hồ một chút: “Vậy chờ tôi tan học đi, kết thúc tiết cuối cùng là 6 giờ, tôi có thể ở quán cà phê Lam Ngưng ở gần trường đại học A vào lúc 6:15 chiều, không gặp không về.”

Nói xong, Phó Cửu liền muốn offline.

Không nghĩ tới bên kia nhanh chóng gửi một tin nhắn lại, không có ấm áp như vậy: “Chờ một chút.”

“Hửm?” Phó Cửu nhướng mày

Ánh mắt Tần Mạc lãnh đạm: “Tại sao cậu lại muốn gặp mặt offline?”

“Chà, luôn bị người khác truy tìm như vậy, tôi cũng rất buồn phiền.” Phó Cửu gửi xong tin nhắn này liền buông khăn lông chờ hồi âm, tất nhiên là cô không thể nói nguyên nhân chân chính trên mạng.

Tần Mạc bên kia chỉ đáp “à” một tiếng.

Có chút lạnh lùng, rõ ràng là không tin tưởng lời này.

Kế tiếp anh đánh một câu gửi lại: “Đưa phương thức liên hệ của cậu nói cho tôi.”

Phó Cửu cũng đã nghĩ tới chuyện này, cô không muốn cho anh số điện thoại của mình, vì vậy cô ấy đã đưa cho anh ID WeChat của cô : “Hắc Đào Z ghép lại không cách.”

“Được rồi.” Đối phương đáp lại một câu, đến cả một dấu chấm câu cũng không có.

Quả nhiên, chữ cũng như người, thật kiêu ngạo.

Nhìn dáng vẻ của vị tổng giám đốc đại thần này phỏng chừng là không còn hứng thú tiếp tục tán gẫu với cô nữa.

Đúng là ở trong game, các em gái thường được chào đón hơn.

Tuy nhiên, dù sao thì cô cũng đã gặp qua anh.

Đến lúc đó, đến quán cà phê, trực tiếp gọi tên Tần Mạc là được.

E rằng Tần đại thần sẽ yêu cầu phòng VIP, hoặc gì đó và không cung cấp thêm thông tin gì khác

Không thành vấn đề, đến lúc đó cô sẽ bật WeChat.

Sau khi quyết định, Phó Cửu liền tắt máy đi ngủ. Cô cũng không có thói quen mang điện thoại theo bên người cho nên cũng không biết lúc này, trên WeChat của cô có ba thông báo kết bạn ở trong di động của cô, chờ đợi cô chấp nhận...

Trên sân thượng của tập đoàn Tần thị, bên ngoài khung cửa sổ cao từ trần đến sàn, cả thành phố về đêm đang bừng sáng, phản chiếu từng li từng tí trong mắt của Tần Mạc.

Một tay của anh cầm ly rượu vang đỏ, chăm chú nhìn màn hình di động của mình, ánh mắt anh trở nên lạnh lùng từng chút một...

Vẫn chưa chấp nhận lời mời kết bạn?

Tốt, rất tốt!

Xem ngày mai gặp mặt offline, anh chỉnh đốn “cậu” như thế nào!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK