Hiện tại, điều cần thiết nhất là cô phải kiếm chút tiền mua linh kiện điện tử, lắp ráp một máy tính xách tay cấu hình cao.
Cô đã kiểm tra qua máy tính ở nhà, miễn cưỡng đánh một trận game còn được, nhưng muốn hack một trang web thì không tránh khỏi việc lưu lại dấu vết.
Vì vậy, kiếm tiền là nhiệm vụ ưu tiên hàng đầu...
“Cậu nói cái gì? Kiếm tiền ư?”
Sau khi Trần Hiểu Đông nói ra câu này, đến cả tài xế cũng bị kinh ngạc, lập tức ngừng xe lại. Hai người nhanh chóng quay đầu nhìn Phó Cửu, vẻ mặt giống như vừa gặp được người ngoài hành tinh.
Tay trái Phó Cửu cầm một chai nước trái cây, đôi mày thanh tú của cô nhíu lại: “Như thế thì làm sao? Tôi nói kiếm tiền rất kỳ quái à?”
“Đúng là có một chút.” Trần Hiểu Đông khẩu phật tâm xà, quá kỳ quái thì có!
Trước kia mỗi ngày cậu đều xài hơn một ngàn, đến triển lãm phô trương khí chất nhà giàu mới nổi của mình, khiến người khác đều muốn đánh cậu, vậy mà bây giờ cậu lại nói với chúng tôi rằng cậu muốn bắt đầu kiếm tiền, cậu không phải là đang nói đùa thì là gì?
Phó Cửu cười nhẹ: “Mỗi người đều phải có thay đổi. Gần đây kinh tế có chút khó khăn, tất nhiên là muốn tìm việc làm rồi.”
“Thiếu gia!” Tài xế già chớp mắt hai cái, giống như vô cùng cảm động: “Nếu như phu nhân nghe được những lời này của cậu, tối hôm nay nhất định có thể ngủ ngon.”
Phó Cửu uống một ngụm nước trái cây: “Mẹ tôi còn rất nhiều việc cần làm ở các tỉnh khác, hai người đừng làm phiền bà ấy. Kiếm tiền yêu cầu thời gian, ngày mai chú Vương đến trường học xin cho tôi nghỉ hai ngày là được.”
Tài xế Vương, Trần Hiểu Đông: “...” Nói nhiều như vậy, cậu vẫn là muốn xin nghỉ!
“Thiếu gia, cậu muốn ở nhà nghỉ ngơi thì cứ nói thẳng, còn gạt chúng tôi cái gì mà cậu muốn kiếm tiền.” Trần Hiểu Đông nhỏ giọng nói thầm một câu.
Phó Cửu nghe vậy bất đắc dĩ thở dài một hơi.
Cô phát hiện mặc cho cô nói cái gì, những người xung quanh đều sẽ không tin tưởng.
Dù sao trước kia cô một thân nhà giàu mới nổi, không học vấn không nghề nghiệp, suốt ngày chỉ mơ tưởng đến những anh chàng đẹp trai!
Nhưng mà như vậy cũng không tồi.
Có thể dùng làm ngụy trang rất tốt...
Buổi tối, lầu hai ở nhà họ Phó.
Phản chiếu trong gương chỉ thấy trên chiếc bàn phím đời cũ, một đôi tay thon dài trắng nõn di chuyển qua lại, tốc độ rất nhanh khiến người ta như nhìn thấy ảo ảnh. Nếu là một người thường xuyên chơi game, chắc chắn sẽ nhìn ra đây là một người có thao tác di chuyển vô cùng tuyệt vời!
“Chát.” Một âm thanh vang lên!
Một chiêu mạnh mẽ phóng ra!
BOSS đã chết, chỉ dựa vào một chiêu!
“Mẹ kiếp! Đây là game thủ chuyên nghiệp à? Làm sao có thể thông qua màn BOSS bóng ma?”
“Không phải dân chuyên nghiệp, tôi đã bỏ tiền thuê cậu ta hộ tống tôi vượt qua bản đồ nhỏ này. Không ngờ cậu ta lại chỉ cần một chiêu, cũng làm ta quá chấn kinh (1) rồi!”
(1) Chấn động, kinh ngạc.
“Tôi cũng muốn mướn cậu ta. Cậu ta là người nơi nào, tên gọi là gì, trang bị có mạnh hay không?”
“Ui, cậu ta không có trang bị. Hình như là tân binh, bộ dạng rất thiếu tiền.”
“Cậu muốn lừa ai, một tân binh có thể giết chết BOSS bóng ma?”
“Đó là sự thật, tôi vừa mới PM (2) cho cậu ta. Cậu ta lại giết chết một đội để kiếm thêm thu nhập, hiện tại đang đánh vòng thứ hai, các ngươi đợi một chút đọc thông báo đi.”
(2): nhắn tin trong game
Người này vừa nói xong, toàn sever lại phát lên thông báo một chiêu giết BOSS.
Tiếp đó lại là lần thứ ba, lần thứ tư, lần thứ năm... Lần thứ mười!
Mỗi một lần như vậy cái tên “Hắc Đào Z” đều được treo cao phía trên màn hình.
Tựa như sử dụng thêm kĩ năng đặc biệt, mọi người xem đều nhiệt huyết sôi trào!
Trong một liên đội chuyên nghiệp, một thiếu niên gương mặt siêu cấp đáng yêu kích động kêu lên: “Tần thiếu, ngài nhìn xem tên Hắc Đào Z này. Quá đẹp trai! Chúng ta kéo cậu ta về đội mình đi, kéo cậu ta về đi!”
Hai chân Tần Mạc gác lên nhau, nghiêng mặt qua, đôi mắt đen nhánh, làn da trắng nõn, khiến anh ta trông giống như một quý tộc ma cà rồng. Đặc biệt anh còn mặc đồng phục dành cho liên đội chuyên ngiệp của đội anh, hơi thở lạnh băng lại lười biếng: “Tân binh?”