Mục lục
Đế Thiếu Sủng Trong Lòng: Nam Thần Quốc Dân Là Nữ Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mặc dù cách màn hình điện thoại, Phó Cửu cũng có thể cảm nhận được thời điểm người đàn ông này gõ chữ, biểu tình có bao nhiêu lãnh đạm.

Xác thật là không thể tắt máy.

Chuyện tắt máy sẽ làm chậm trễ...

Đã hơn năm giờ chiều.

Người trong chiến đội Đế Minh vẫn luôn ngẩng đầu xem đồng hồ.

“Tại sao tổng giám đốc Tần còn chưa tới?”

“Hình như là ngày hôm qua đợi một người trên WeChat hơn nửa đêm mới đi ngủ.”

“Người nào trên WeChat quan trọng như vậy?”

“Không ý kiến...”

Mọi người đang nghị luận liền nghe cạch một tiếng, cửa bị kéo ra.

Tần Mạc đi vào, áo sơ mi chưa gài đủ nút, tóc đen như bị nhuộm cuồng vọng của ban đêm, lạnh băng tàn nhẫn làm mọi người trong nháy mắt im lặng.

Chỉ là dáng người kia quá tốt, không ít người sau khi liếc mắt xem liền bắt đầu hung hăng nuốt nước miếng.

COCO đi đến gần hỏi: “Đội trưởng, ngày hôm qua anh ngủ ở chỗ này? Việc của công ty nhiều quá hay sao?”

Tần Mạc không trả lời mà nghiêng người, ấn xuống điện thoại trên bàn làm việc của công ty: “Chuẩn bị cho tôi một bộ quần áo, đưa tới ngay lập tức.”

“Vâng.”

Hiệu suất làm việc của thư ký Lương rất nhanh.

Tần Mạc tiếp nhận áo khoác trên tay anh ta, ngón tay xoắn tay áo, thắt lại nút cố định mới thong thả nói: “Hắc Đào Z hẹn tôi gặp mặt offline.”

“Cái gì?”

Phanh một tiếng!

COCO và Mập Mạp đồng thời đứng dậy từ trên ghế.

Gặp mặt offline?

Bạn bè trong trò chơi trên mạng hẹn gặp mặt offline?!

Này... Chuyện này quá huyền huyễn đi!

“Tên nhóc này rất giảo hoạt, có phải là một cái bẫy không!” COCO suy đoán.

Mập Mạp tán đồng: “Tổng giám đốc Tần, chúng ta mang thêm người đi theo. Lần này tuyệt đối sẽ không để cậu ấy chạy thoát!”

“Các cậu cảm thấy nếu đó là bẫy thì tôi sẽ không phát hiện ra? Hay là muốn nói...” Tần Mạc bộ dáng không chút để ý, đáy mắt là một mảnh yêu lãnh: “Các cậu muốn nhắc nhở chuyện lần trước tôi bị chơi?”

COCO và Mập Mạp đồng thời cứng đờ, da đầu đều tê dại: “Không... Không phải...”

Huhu, hôm nay tổng giám đốc thật đáng sợ!

***

Bên kia, trường học đã bắt đầu tiết học cuối cùng trong ngày.

Thông thường, lúc này tâm trí của mọi người sẽ không còn tập trung vào việc học nữa.

Mỗi người đều cúi đầu nhìn thời gian trên di động.

Phó Cửu cũng không ngoại lệ, cô vẫn còn một cuộc hẹn.

Giáo viên tiếng Anh cũng biết bọn họ không chịu nghe giảng, vì muốn hỏi một số câu hỏi để làm sôi động bầu không khí, liền gọi Phó Cửu đứng dậy.

“What kind of girl do you like?” (Em thích kiểu con gái như thế nào?)

Trong ban D, người người đều biết vị trí thứ nhất từ dưới lên của kì thi mỗi năm luôn là Phó Cửu.

Hoàn toàn không biết gì về tiếng Anh.

Tuy rằng vấn đề này đối với một ít nữ sinh đều cảm thấy rất có hứng thú, nhưng cũng biết Phó Cửu khẳng định không trả lời được.

Tưởng Phi Dương ngồi bên cạnh Phó Cửu, bộ dáng trào phúng như đang xem kịch vui.

Tiết Dao Dao ngồi phía sau sốt ruột nhìn Phó Cửu, lấy cây bút chọc chọc lưng cô, viết trên tờ giấy một từ “beautiful”.

Chỉ cần Phó Cửu trả lời được một từ như vậy là có thể vượt qua thử thách này.

Nhưng cô sợ Phó Cửu cũng không biết đọc từ này thế nào.

Giáo viên cũng đang nhìn cô.

Phó Cửu cười, môi mỏng mở ra nói một đoạn tiếng Anh một cách lưu loát: “Do you think, because I am poor, obscure, plain and little, I am soulless and heartless? You think wrong! - I have as much soul as you, - and full as much heart! And if God had gifted me with some beauty and much wealth, I should have made it as hard for you to leave me, as it is now for me to leave you!”

Bạn nghĩ rằng, vì tôi nghèo, không ai biết đến, đơn giản, chất phác, và nhỏ bé, nên tôi không có tâm hồn, không có trái tim? Bạn sai rồi! Tôi có tâm hồn tràn đầy như bạn và một trái tim nồng ấm như bạn. Và nếu Chúa ban cho tôi nhan sắc và tiền của, tôi sẽ làm hết sức mình để bạn rời xa tôi, như thể ngay lúc này điều đó làm tôi đang rời bỏ bạn.

Nguyên bản giọng của cô rất dễ nghe, hiện tại lại dùng cách phát âm của người bản xứ, chậm rãi nói ra những câu đó, tràn ngập hơi thở của nước ngoài.

Mọi người trong lớp học cơ hồ nghe đến say mê.

“Đây, đây là...” Giáo viên tiếng Anh kích động: “Nguyên câu trong ‘Jane Eyre’!”

“Xem ra cô cũng rất thích quyển sách này. Vâng... Nữ chính trong bộ này chính là kiểu con gái mà em thích.” Phó Cửu còn đang cười, nháy mắt trái một cái với Tiết Dao Dao đang ngồi phía sau lưng cô.

Sức hút của vẻ đẹp trai ma mị, quyến rũ đó của Phó Cửu khiến trái tim của những cô gái ngồi xung quanh cô đập mạnh có chút rối loạn...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK