Mục lục
Đế Thiếu Sủng Trong Lòng: Nam Thần Quốc Dân Là Nữ Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không khí bên trong xe như đóng băng, tất cả vừa động lập tức bất động.

Phó Cửu có thể cảm nhận rõ ràng bốn phía đang biến hóa, đặc biệt là hơi thở băng hàn phát ra từ bên trái cô...

“Người ta mới vừa biết rồi.” Phó Cửu bất đắc dĩ nói xong câu đó liền ngắt điện thoại, ánh mắt tinh nghịch nhìn Tần Mạc: “Nếu tôi nói đây chỉ là hiểu lầm, anh có tin không?”

Tần Mạc nhìn cô, ánh mắt lạnh lùng: “Cậu nói xem?”

“Chuyện này thật sự là hiểu lầm.” Phó Cửu nhấn mạnh phần cuối để thuyết phục hơn: “Quá khó để ngủ với anh.”

Tần Mạc cười, môi mỏng lạnh lẽo, đang dùng sức nghiến răng: “Rất xin lỗi về chuyện đó, tôi không dễ dàng gì để đè xuống như vậy, có phải tôi nên nằm yên mặc cậu muốn làm gì thì làm hay không?”

“Nếu anh nguyện ý cũng có thể như vậy.” Ngữ khí của Phó Cửu như đang suy xét có nên đồng ý hay không.

Lời này rơi xuống.

Dưới chân Mập Mạp đạp mạnh, tốc độ nhanh chóng tăng lên.

COCO đang thu mình vào hư không.

Đột nhiên Tần Mạc vươn tay qua nắm lấy khuôn mặt làm anh hận đến ngứa răng, ngữ điệu nặng nề: “Phó Cửu!”

“Hửm?” Phó Cửu ngẩng đầu lên nghi hoặc nhìn anh, đôi mắt xinh đẹp như con mèo nhỏ anh nuôi trong nhà.

Đặc biệt là đầu tóc màu bạch kim kia như đám lông xù xù khiến cho Tần Mạc sinh ra ảo giác.

“Nếu cậu còn muốn ăn cơm thì ít nói chuyện lại.” Tần Mạc buông lỏng mặt cô, lòng bàn tay vẫn còn cảm xúc bóng loáng vừa rồi, làm cho đôi mắt anh không chút tự nhiên nhìn ra bên ngoài cửa kính, trong giọng nói không còn một chút độ ấm.

Tần Mạc tự nhủ với chính mình rằng bởi vì đây là Spade Z, anh sẽ không khách khí mà ném thằng nhóc thích trêu chọc này ra ngoài cửa xe...

Địa điểm ăn cơm là một khách sạn cao cấp, nơi sang quý nhất thành phố Giang, ánh đèn lộng lẫy, trang hoàng đẹp đẽ quý giá.

Hàng trăm nghìn ly rượu được treo trên trần nhà, tất cả phục vụ đều mặc áo trắng quần đen trang trọng, lễ nghi vô cùng chu đáo.

Nhìn thấy xe Tần Mạc đi vào, lập tức có người tiến lên nghênh đón.

Chỉ là người nọ không phải là một người phục vụ, mà là quản lý tiền sảnh của khách sạn.

“Tổng giám đốc Tần, khu vườn trên sân thượng mà anh đặt trước đã được dọn dẹp sạch sẽ, tôm hùm Úc Châu hôm nay đều mới nhập về, còn có sò Bắc Cực...”

Tần Mạc nghe quản lý kia giới thiệu xong, đầu tiên là ừ một tiếng, sau đó nói: “Anh hỏi xem cậu ta muốn ăn cái gì.”

Người quản lý sảnh dừng lại và miễn cưỡng chuyển ánh mắt sang Phó Cửu.

Ông vẫn ổn khi không thấy cô lúc đầu, vừa thấy là trái tim của ông thiếu chút nữa nhảy ra!

Này! Đây không phải là tên phá gia chi tử nhà họ Phó sao?!

Mỗi lần tới khách sạn của bọn họ, cậu ta đều luôn khoe một đống đồ vật quý báu, gọi rất nhiều thứ, yêu cầu họ thản nhiên khui các loại rượu cổ điển.

Trên thực tế, trong túi tiền cậu cũng không có nhiều đến như vậy.

Hoàn toàn là một tên nhà giàu mới nổi không được hoan nghênh.

Tại sao tổng giám đốc lại ở cùng cậu ta?!

Và thậm chí còn hỏi ý kiến đối phương muốn ăn cái gì?!

Phó Cửu vừa thấy sắc mặt của ông quản lý kia liền biết ông ta đang suy nghĩ điều gì.

Dù sao, cô cũng không xa lạ gì đối với nơi này, trước kia cô cũng đã tới đây ăn cơm.

Người quản lý tiền sảnh chắc hẳn đã có ấn tượng sâu sắc về cô, cũng nhờ mánh khóe của hai chị em kia, đưa cô vào danh sách đen thành vị khách không được chào đón nhất.

“Vậy thì tôm hùm đi.” Phó Cửu mỉm cười, trong mắt thoáng qua một tia nhàn nhạt.

Quả nhiên vẫn thích đồ ăn quý giá như vậy.

Người quản lý sảnh lặng lẽ nhận lệnh xuống..

Tần Mạc đi ở phía trước quay đầu lại, giọng nói lãnh đạm: “Rất thích ăn tôm hùm?”

Phó Cửu ngậm kẹo mút gật đầu, không có phủ nhận.

Tần Mạc ừ một tiếng, phân phó cho người đi phía sau: “Lấy mười con cho cậu ta.”

Người quản lý tiền sảnh: “...”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK