"Kiếm Tu đạo tràng, giảm giá đặc biệt, học phí một trăm hạt Tinh Nguyên đậu!"
Sa Vô Đoạn đứng trước tấm ván vỡ, nghe thủ hạ báo cáo kết quả điều tra, ánh mắt chưa hề dời khỏi tấm ván.
Thân là thủ lĩnh đội tinh nhuệ của Sa gia, Sa Vô Đoạn là người rất nổi bật. hắn cao hơn hai mét, cao ráo khỏe mạnh, bắp thịt màu đồng cổ nhô lên như muốn căng đứt y phục. mắt của hắn rất nhỏ, không hề lỗ mãng, mà rất trầm ổn và bình tĩnh.
Điều tra quá trình diệt Sa gia không mất bao nhiêu thời gian, người đã nhìn thấy rất nhiều.
Mỗi một chi tiết nhỏ, đều hiện ra rõ ràng trước mắt Sa Vô Đoạn. Hung thủ Vương Hàn cảnh giới Ngoại Nguyên, nhưng Kiếm thuật rất cao siêu, dùng một chiêu từ trên không lao xuống, dùng hỏa diễm xuất ra từ kiếm chiêu.
Các xác chết trong đống phế tích cũng đã chứng minh điều này, vết kiếm trên thi thể nào cũng có vết tích cháy đen của việc bị cháy do nhiệt độ cao.
Từ một điểm này suy ra, Sa Vô Đoạn đoán Vương Hàn là một Hỏa tu, chứ không phải Kim tu như lời đồn. Hắn không nghĩ có Kim tu nào, lại có thể đánh ra công kích nóng rực như vậy.
Thực lực Vương Hàn không đủ làm Sa Vô Đoạn phải sợ. đối phương có thể giết Sa Vô Viễn, giết sạch hộ vệ phổ thông canh gác sân, cũng chẳng có gì là lạ.
Thứ hắn chú ý là một thông tin khác.
tiểu đội tinh nhuệ Phụng mệnh đóng giữ Ninh Thành của Thiên Phong Bộ, đã đến Ninh Thành. Rất nhiều người nhìn thấy họ từ trấn thần phong bay xuống, tiến vào phủ thành chủ, phỏng chừng hai ngày nữa họ sẽ bắt đầu thay thế phủ thành chủ, duy trì trật tự.
Sa Vô Đoạn biết mình phải làm nhanh.
Tiểu đội trưởng tiểu đội tinh nhuệ Thiên Phong Bộ là Khương Duy, Sa Vô Đoạn biết người này, ở Thiên Phong Bộ mấy năm gần đây rất có thanh danh, là một người trẻ tuổi có tiền đồ. Từ việc đảm nhiệm phụ trách đóng quân Ninh Thành là có thể có thể thấy Thiên Phong Bộ coi trọng Khương Duy, tiểu Ngũ Hành Thiên một khi thành công, trong lý lịch của Khương Duy sẽ có thêm một trang huy hoàng.
Ninh Thành trước đây chỉ là một thành nhỏ ở vùng biên giới, cuối sông Ngân Hà, phủ thành chủ rất yếu, khi các danh gia vọng tộc tràn vào, không hề có sức phản kháng nào.
Nhưng bây giờ, Trưởng Lão Hội không thể chỉ đơn thuần dựa vào danh vọng mà đòi trấn áp tên gia hỏa to gan này được.
Sa gia nhất định phải ra tay trước khi Khương Duy tuyên bố hoàn toàn tiếp quản trị an Ninh Thành.
Nếu không, một khi Khương Duy tuyên bố tiếp quản, Sa gia mà ra tay, chính là công nhiên đối địch với Khương Duy. Một cái Khương Duy, Sa Vô Đoạn cũng chẳng sợ, nhưng đằng sau Khương Duy lại là Thiên Phong Bộ và Trưởng Lão Hội, hắn không chọc vào nổi. Ra tay trước khi tuyên bố, dù làm có lớn, cũng chỉ là không biết thì không có tội, chẳng sao cả.
Mắt Sa Vô Đoạn lóe lên tia tàn nhẫn.
Hắn nhìn quanh. Vì để tiết kiệm thời gian, họ không đi bằng Hỏa Phù Vân, mà dùng vân dực bay cả ngày lẫn đêm.
Bay đường dài là một thử thách với nguyên lực và ý chí nguyên tu, nhưng những nguyên tu này tuy mặt còn mệt mỏi, nhưng đội hình nghiêm chỉnh không hề suy suyển.
"Ta biết mọi người rất khổ cực, cũng đã rất mệt. Nhưng chúng ta không có thời gian nghỉ ngơi, nếu để Vương Hàn biết chúng ta đã đến, sẽ trốn mất. Nên ta ra lệnh, xuất phát Kiếm Tu đạo tràng, tru diệt Vương Hàn, báo thù vì Sa gia!"
Đám nguyên tu tinh nhuệ của Sa gia vươn thẳng lưng, cả người toát ra sát khí.
Khi Sa Vô Đoạn suất lĩnh tinh nhuệ Sa gia, xuất hiện ở đầu hẻm của Kiếm Tu đạo tràng, mỗi nhà trong hẻm đều háo hức. tối hôm qua Vương Hàn hung hăng như thế, trận chiến hôm nay thật đáng để mọi người trông đợi.
Trong nháy mắt, xung quanh đã xuất hiện rất nhiều người vây xem.
Họ chỉ đứng từ xa, tuyệt không tới gần, xì xào bàn tán với nhau.
"Sa gia thật đã suy sút rồi kìa!"
"Ừ, biết làm sao được, Hoàng Sa Giác đều không còn, Sa gia còn làm sao được?"
***
Gia chủ từng dặn, trận chiến này chỉ có thắng lợi, mới có thể giúp Sa gia tiếp tục tồn tại. Sa Vô Đoạn đã nhận lời, nhưng tới giờ mới hiểu Bạch gia chủ nói như vậy không phải là nói quá.
Hắn không chỉ muốn thắng, còn muốn thắng đẹp!
Để làm những kẻ tham lam trốn trong bóng tối phải kinh sợ.
Bảng hiệu Kiếm Tu đạo tràng, xuất hiện ở cuối hẻm.
Sa Vô Đoạn khẽ vẫy tay, đám tinh nhuệ đều dừng lại.
Kể cả hắn, tổng cộng có mười hai người.
"Sa trường điểm binh."
Sa Vô Đoạn khẽ nói. Mọi người đều phát nguyên lực, mặt đất dưới chân hóa thành biển cát vàng. Không ngừng có Sa Ngẫu, từ trong biển cát bò ra ngoài.
Những Sa Ngẫu này toàn thân mặc giáp, trên Giáp Trụ chi chít hoa văn, phía sau lưng viết một chữ "Sa" to tướng.
Các Sa Ngẫu giống nhau như đúc, sau khi bò ra, yên tĩnh đứng thẳng, không nhúc nhích, như một người lính.
Đám người vây xem không khỏi kêu lên kinh ngạc.
Trong biển cát, Sa Ngẫu không ngừng bò ra, như không bao giờ hết.
Lít nha lít nhít Sa Ngẫu mặc giáp, chiếm hơn nửa ngõ nhỏ, chúng đứng yên trật tự, trận hình nghiêm chỉnh.
120 Sa Ngẫu tạo thành một đại quân Sa Ngẫu, đứng trang nghiêm bất động, mặt không hề cảm xúc, trong đôi mắt lấp lóe ánh vàng yêu dị.
Cát vàng như có sinh mạng, bò lên người Sa Vô Đoạn và mười hai tinh nhuệ Sa gia.
Cát vàng bao trùm toàn thân Nguyên tu Sa gia, chỉ lộ ra đôi mắt. Cát vàng tiếp tục nhúc nhích, biến thành giáp trụ giống hệt giáp trụ của các Sa Ngẫu, sau lưng cũng có một chữ "Sa" to.
Sau đó, thổ tu Sa gia cũng biến thành y hệt Sa Ngẫu, trong mắt cũng có ánh vàng lấp lóe.
Không còn phân biệt được ai là Thổ tu, ai là Sa Ngẫu.
Những người đứng xem đều thấy lạnh người.
Một người kinh ngạc thốt lên: "Sa binh vệ!"
Mọi người ngơ ngác, Sa gia thế này nghĩa là đã hạ quyết tâm rồi!
Sa gia nổi danh nhờ Sa Ngẫu, chính là "Vô sa bất thành ngẫu". Ở Sa gia trong rất nhiều Sa Ngẫu, có một loại Sa Ngẫu đặc thù nhất, gọi là sa binh vệ. người ngoài biết rất ít về Sa Ngẫu này, chỉ mỗi khi Sa gia gặp nguy nan, mới xuất hiện sa binh vệ.
Thì ra đây chính là sa binh vệ!
Mọi người cố mà mở to hai mắt, sợ bỏ lỡ bất kỳ một chi tiết nào, được nhìn thấy Sa gia dùng tới bảo bối ép đáy hòm, cơ hội như vậy không có nhiều.
Ầm!
Sa binh vệ cùng bước tới một bước, đất rung núi chuyển.
Những ai còn chưa tin, giờ phút này, đều câm như hến.
Oanh oanh oanh!
Mỗi động tác của Sa binh vệ đều chỉnh tề như một, vô cùng đều đặn, hoàn mỹ.
132 Sa Ngẫu mặc giáp từng bước tiến lên, lạnh lùng, dứt khoát, như những cỗ máy giết chóc, khiến ai cũng lạnh người.
Tô Hoài Quân mặt trắng bệch, hai bàn tay nắm chặt đến trắng bệch. Nàng không ngừng tự nói với mình, không thể bị khí thế đối phương áp đảo, nhưng cảm giác vô lực cứ không ngừng bao phủ toàn thân.
Không có gì kháng cự nổi!
Tô Chỉ Quân hít sâu cố trấn tĩnh. Nàng đột nhiên ngẩn ra, vừa nãy nàng còn khóa chặt vị trí mười hai tên Thổ tu, bây giờ đã hoàn toàn biến mất. đội hình vẫn giữ nguyên không thay đổi, các Nguyên tu đã thay đổi vị trí. Nàng không biết đối phương làm như thế nào, nhưng có thể thành công chỉ trong chớp mắt lúc nàng thất thần, quả là lợi hại
Sa binh vệ mang theo khí thế lôi đình vạn quân, không nhanh không chậm tiến về phía Kiếm Tu đạo tràng.
Kiếm Tu đạo tràng càng ngày càng gần, nhưng tốc độ đại quân sa binh vệ không hề thay đổi.
Ai cũng hiểu, Sa gia muốn dùng phương thức này để san bằng Kiếm Tu đạo tràng! San bằng kiểu như vậy, mới làm người ta phải sợ sức mạnh của Sa gia.
Sa binh vệ chưa đánh chiêu nào, mà mọi người đều tin rằng, Vương Hàn chắc chắn phải chết!
Sa binh vệ đã đi tới cửa Kiếm Tu đạo tràng.
Họ tiếp tục đi vào.
Oanh, cửa Kiếm Tu đạo tràng trong nháy mắt nát tan, tường bao giòn như bánh quy, bị nghiền thành phấn.
Sa binh vệ đi vào trong sân.
Mọi cơ sở vật chất của Kiếm Tu đạo tràng đều bị đạp lên thành phấn vụn.
Ầm ầm!
Vương Hàn đứng ở cửa kho, không nhúc nhích, nhìn như bất lực. Hắn không hề phản kích, chắc đã bị sa binh vệ làm cho mất cả năng lực suy nghĩ, hoặc có lẽ hắn cũng đã hiểu, dù có chiêu gì, cũng vô tác dụng.
Vương Hàn cầm kiếm, nhắm mắt đứng im.
Hai bên chênh lệch quá nhiều, đến nỗi ai cũng cho rằng cuộc chiến đã kết thúc.
Nhưng Ngải Huy chợt mở mắt ra, tên sa binh vệ cuối cùng cũng đã đi vào trong đạo tràng.
Long Chuy Kiếm bỗng dưng đâm xuống đất, vô số những điểm sáng chói mắt, từ các góc đạo tràng đồng thời sáng lên, những tia sáng như những sợi tơ nhện bắn vào trong các góc.
Mạng nhện ánh sáng bắt đầu vận chuyển, từng luồng sáng bắn lên trời.
Chiến đấu, đã bắt đầu!
Danh Sách Chương: