Đầu ngón trỏ tay phải có một đạo quang mang ngân sắc như kim nhấp nhô bất định, tay trái cầm một sợi dây nhỏ, cẩn thận tìm cách xỏ vào lỗ kim nguyên lực.
Lỗ kim Nguyên lực rất không ổn định, lúc lớn lúc nhỏ, rất khó khống chế, Ngải Huy thử mất nửa ngày mà đến bây giờ vẫn chưa thành công.
Phía sau vang lên một trận cười vui của mấy thiếu nữ, phường thêu xuất hiện một nam nhân đã làm lòng hiếu kỳ của các tiểu cô nương nổi lên, họ dồn dập túm tụm xem. Phường thêu vốn không cho phép nam nhân vào, cho nên khi đám tiểu cô nương nhìn thấy Ngải Huy, hai mắt ai nấy tỏa sáng, tràn ngập hiếu kỳ.
Mà khi Ngải Huy bắt đầu học tập thêu thùa tức thì khiến mọi người đều hưng phấn, nam nhân học thêu a, điều này chưa từng thấy.
"Thật ngốc a, xỏ lâu như thế cũng không xỏ nổi a."
"Đúng rồi đúng rồi, ngươi nhìn kìa đầu hắn đầy mồ hôi, ánh mắt hung dữ!"
"Bởi vì hắn có cừu oán cùng đầu sợi a!"
...
Các thiếu nữ líu ríu cười đùa, cảm thấy cực kỳ có ý tứ. Đặc biệt nhìn thấy chân tay Ngải Huy lúng ta lúng túng càng như nhìn thấy động vật quý hiếm vậy.
Cũng may Ngải Huy hoàn toàn chú ý vào kim nguyên lực và đầu tuyến, không chút để ý tới âm thanh xung quanh, bằng không nghe được mấy lời trêu chọc này chắc bắp sẽ thổ huyết.
Tại phường thêu, vị trí làm việc của mỗi người đều có mành lụa mỏng ngăn cách, mành lụa mỏng nửa trong suốt nhìn từ bên ngoài vào không xót thứ gì.
Phía sau mành, Vương Thủ Xuyên đang uống trà cùng lão thái thái, ánh mắt thỉnh thoảng liếc nhìn Ngải Huy.
"Đến bây giờ ngay cả cái tuyến cũng không xuyên qua được, ngươi cảm thấy hắn thích hợp với thêu thùa?" Lão thái thái chuyển dời ánh mắt, nhàn nhạt hỏi.
Lão Vương uống trà, thần thái thong dong: "Chẳng trông chờ hắn kiếm tiền dựa vào cái này, chỉ để rèn luyện nguyên lực mà thôi. Hơn nữa, ngươi không phát hiện định lực của tiểu tử này có phần lợi hại sao?"
"Tàm tạm được." Trong giọng lão thái thái có vẻ tán thưởng: "Tuổi nhỏ mất nửa ngày không xỏ kim được mà không chút nản lòng nào, có thể chuyên chú như thế thực không dễ dàng. Tâm tính xác thực không tệ, khó trách ngươi thu hắn làm đệ tử."
Lão Vương trở nên đắc ý, thu được đồ đệ tốt thế mà không khoe khoang ra tý thì cả người ông ta thấy khó chịu: "Đúng vậy! Đừng thấy tư chất hắn kém, bảy cường cung đấy, hơn nữa thứ tiểu tử này học thực sự vững chắc, nguyên lực tràn đầy mà mới mở nguyên phủ. Chẳng người chỉ đạo, hắn tự mình luyện, lợi hại quá. Chịu nổi cả Thiên Bàn Nhược, ta cũng bội phục."
Trên mặt lão thái thái lộ ra vẻ kinh ngạc, vô luận nhìn phương diện nào, Ngải Huy đều rất phổ thông, không ngờ lại có rất nhiều điểm xuất sắc.
"Xem ra ông rất thỏa mãn a." Lão thái thái cũng bất ngờ, bà biết rõ tính khí lão Vương thối cỡ nào, có lúc bướng bỉnh hoàn toàn không thể thuyết phục, hơn nữa tự cho mình lên cực cao.
"Không phải thỏa mãn, là phi thường thỏa mãn." Lão Vương lựa chữ: "Cả đời ta gặp hai chuyện tốt, một là gặp bà, nữa là trước lúc chết cuối cùng có đồ đệ."
Lão thái thái nghe nửa câu đầu mở cờ trong bụng, nghe đến nửa câu sau thì trán lập tức nhăn lại, sẵng giọng: "Đang yên đang lành lại nói cái gì mà chết, muốn chết thì tự chết đi."
"Hắc hắc." Lão đầu có chút xấu hổ, nhưng mà liền chuyển đề tài: "Ta có nói với hắn rồi, kể bà lợi hại cỡ nào. Bà không biết, ta nói bà có thể khống chế chín trăm bốn mươi chín cái kim nguyên lực thì con mắt tiểu tử kia liền trợn tròn."
"Bây giờ là một nghìn lẻ sáu mươi bốn cái!" Lão thái thái ngạo nghễ trả lời, tiếp theo lẩm bẩm: "Xem ra phải cho hắn thấy chút bản lĩnh rồi."
"Dốc sức mà dày vò, tùy tiện dày vò, không cần sợ luyện hỏng, công việc gì khó cứ đưa cho hắn làm, công việc gì mệt cứ đưa cho hắn làm. Tiểu tử này ăn vào là cỏ, nhè ra chính là bảo!" Lão đầu bình thản.
Lão thái thái bị chọc cho cười: "Làm đồ đệ của ông thật đáng thương."
Ngải Huy không biết mình đã bị lão đầu bán đứng, cuối cùng hắn cũng xuyên được tuyến vào kim nguyên lực, lúc này hắn mới phát hiện trán mình đầy mồ hôi. Hiện tại hắn đã hoàn toàn tin tưởng vào lời lão đầu nói, thêu thùa xác thực khảo nghiệm sự khống chế nguyên lực a. Lúc trước đây hắn còn cảm thấy mình khống chế nguyên lực không tệ lắm, hiện tại triệt để tan tành.
Thật sự đụng tay vào mới biết độ khó trong đó.
Ổn định nguyên lực châm chính là một chuyện cực kì không dễ dàng, khó hơn nữa chính là ngưng tụ nguyên lực tại đầu đuôi kim, mở ra một cái lỗ kim. Ngải Huy bị một bước này gây khó thật lâu, cuối cùng được chỉ điểm, thành công hình thành lỗ kim. Nhưng mà Ngải Huy nhanh chóng phát hiện, hình thành lỗ kim không dễ dàng, ổn định lỗ kim lại càng không dễ, mà muốn xỏ xuyên tuyến, trọng yếu nhất chính là lỗ kim ổn định.
Tay trái tuyến, tay phải kim, cần phải phân tâm ra điều khiển.
Lỗ kim của Ngải Huy lúc thì lớn lúc thì nhỏ, cho nên luôn xỏ tuyến thất bại. Cũng may tìm tòi một buổi chiều cuối cùng hắn tìm ra quy luật, xuyên được tuyến vào kim nguyên lực của mình.
Hắn không khỏi cảm khái, thêu thùa yêu cầu đối với việc khống chế nguyên lực thực sự quá cao.
Ngải Huy nghĩ đến vị thêu đại sư mà lão sư đã kể có thể đồng thời khống chế hơn chín trăm cái kim nguyên lực, đúng là chuyện kinh khủng quá đỗi.
Nhưng mà Ngải Huy nhanh chóng liền trở nên hưng phấn, nếu như nói lúc trước hắn còn có chút bán tín bán nghi với lời lão sư thì hiện tại hắn đã dị thường khẳng định, thêu thùa là một phương thức tu luyện tuyệt hảo.
Hắn chỉ để ý đến chuyện tăng lên thực lực, có mặt mũi hay không mặt mũi, hắn hoàn toàn không thèm để ý.
"Cảm giác thế nào?"
Tiếng của lão sư vọng từ phía sau.
Ngải Huy vội vàng đứng dậy, lúc này mới chú ý rằng không biết từ khi nào lão sư đã đứng phía sau mình. Bên cạnh lão sư là chủ nhân phường thêu, một vị lão thái thái nghiêm túc.
"Cảm giác rất tốt." Hắn suy nghĩ một chút nói tiếp: "Phương thức tu luyện cực kì hữu hiệu, yêu cầu khả năng khống chế nguyên lực rất cao."
Lần này tới phường thêu thực sự là đại mở nhãn giới. Trước đây hắn cho rằng phường thêu chỉ là nơi để thêu hoa, đến rồi mới biết hoàn toàn không giống với mình tưởng.
Nơi đây khác gì công xưởng.
Vải vóc, sợi sa chất đống lên nhau, còn có cả rất nhiều da cụ giáp trụ chưa hoàn thành, thậm chí cũng có cả đao kiếm, trong không khí tràn ngập mùi vị thảo dược. Hỏi qua sư phụ mới biết được, tua quấn chuôi kiếm, tua cờ đều cần phải thêu, vài thứ này cũng không phải đơn thuần vì dễ coi mà đều là phục vụ chiến đấu. Tỷ như tua quấn chuôi kiếm, vật liệu dùng không phải tầm thường, cần phải dùng phương pháp đan đặc thù, đan bện thành thừng thô đặc biệt. Nguyên kiếm cao giai, thường thường tự nhiên hình thành, nó bài xích với những vật khác, thủ pháp phổ thông căn bản không thể quấn thừng lên chuôi kiếm nên cần phải dùng đến thủ pháp đặc thù.
Ngải Huy còn nhìn thấy một loại thảo kiếm mềm mại chưa từng thấy ở đâu, hoa văn trên thân kiếm chính là dùng thêu để hoàn thành. Hỏi lão sư mới biết đó là nhu thảo kiếm phôi, những hoa văn trên thân kiếm kia có thể giúp nguyên lực dễ quán thông hơn lên thân kiếm, tăng cường uy lực. Những kiếm phôi này sẽ đưa cho thảo binh sơ chế để tiến hành bước gia công tiếp theo, phải ngâm nước thuốc, đặc biệt rèn luyện, mới có thể hình thành một thanh thảo kiếm cao giai.
Trên cơ bản, chỉ cần có liên quan tới tuyến, thừng thì đều nhìn thấy ở phường thêu.
Đương nhiên, phường thêu chỉ tiếp hàng cao cấp.
Mà những kỹ xảo thêu kia đều cực kỳ đẹp mắt, Ngải Huy nhìn thấy tán thán mãi.