Biên: Đậu Bắp
Cần tìm biện pháp gia tăng an toàn, mặc dù trên thực tế thì Phong Xa Kiếm đã rất an toàn rồi.
Màn sáng bao bọc Phong Xa Kiếm có năng lực phòng ngự cực mạnh rồi, trải qua bọn người Khải Huy nhiều lần thí nghiệm phá hủy, chỉ khi dùng bảy tòa Kiếm Tháp cùng oanh kích mới có thể phá hư màn sáng.
Có màn sáng bảo hộ, Ngải Huy đã bước một bước dài.
Chưởng kiếm chỉ có một người? Như vậy sao được? Mỗi người có một lần cơ hội, làm tốt thì hai phần canh nguyên lực, làm ko tốt canh nguyên lực cũng đừng mong có 1 thìa.
Hôm nay chưởng kiếm là Cố Hiên, người mà Ngải Huy đặt nhiều hi vọng, vậy mà hắn lại tỏ ra lúng túng, tay chân luống cuống đem Phong Xa Kiếm rơi tự do.
Nói về tổng thực lực thì Phong Xa kiếm không bằng Trấn Thần Phong, phòng ngự không bằng, lực công kích cũng không, nhưng nếu luận về tốc độ thì Trấn Thần Phong lại xa xa không bằng Phong Xa Kiếm.
Tốc độ của nó cực nhanh, tất cả mọi người từng chứng kiến đều chỉ có thể mồm chữ "O" mắt chữ "A" mà thôi.
Đối với mọi người ở đây phi hành ko phải cái gì lạ lẫm, ai không có Vân Dực sao? Nhưng mà vấn đề tốc độ thì Vân Dực lấy cái gì ra so sánh với Phong Xa Kiếm đây? so tốc độ với Phong Xa Kiếm thì Vân Dực giống như ốc sên mà thôi. Nhưng mà mọi người luôn cảm thấy cái tên Phong Xa Kiếm quá có vấn đề rồi, rõ ràng là Thiểm Điện Kiếm mà.
Khi mà Phong Xa Kiếm phi hành giống như một đạo thiểm điện vậy!
Nhưng vì quá nhanh nên điều khiển vô ý là sẽ gặp chuyện không may ngay.
Đối với tay mơ thì thật sự là quá khó khăn.
Ngải Huy phát hiện, chưởng kiếm là không phải tùy tiện ai cũng có thể làm. Chỉ có những người ưa tốc độ và có thiên phú về mặt này mới có thể quen với tốc độ kinh người của Phong Xa Kiếm. Và Khải Huy ý thức được tầm quan trọng của chưởng kiếm, quan trọng nhất là sau này càng muốn khuếch trương.
Vì vậy Ngải Huy đặt cho chưởng kiếm một cái tên là: Chưởng Kiếm Sử. Chưởng Kiếm Sử địa vị ngang bằng với tháp chủ nên lập tức hấp dẫn sự hứng thú của các đội viên khác. Hiện tại bảy toàn Kiếm Tháp, ngoài Khải Huy là tháp chủ Thiên Quyền Kiếm Tháp thì sáu tòa còn lại đã có tháp chủ, hơn nữa đội dự bị tháp chủ cũng đã phân phối xong.
Bây giờ chẳng phải là nhiều ra thêm một cái vị trí tương đương với tháp chủ?
Mà Ngải Huy cũng đã đưa ra tối hậu thư là:
Mỗi người đều phải thử một lần chưởng kiếm kèm theo đó là những người khác phải ngồi trên Phong Xa Kiếm.
Dù sao chỉ cần cài dây bảo hiểm chắc chắn là coi như an toàn.
Vì vậy Phong Xa Kiếm chơi ra đủ kiểu hao phí ví như chọc vào núi, quả không phụ kiếm danh!
Đáng thương nhất là Hắc Ngư Chủy Sơn, những ngày này bị Phong Xa Kiếm hỏi thăm không biết bao nhiêu lần, nhiều chỗ lồi lõm theo thời gian mà xuất hiện, nhìn thấy mà giật mình. Có lần còn đâm thủng toàn bộ tầng nham thạch, kích động nham thạch nóng chảy phun cao tới hơn một trăm trượng.
Nếu như trước kia Hắc Ngư Chủy Sơn còn có một vài cá thể Hoang Thú âm thầm rình mò. Nhưng mà hiện tại, trong phạm vi ba trăm dặm thì một con cũng tìm không ra, không còn con gì dám bén mảng tới khu vực này.
Lúc mới bắt đầu mọi người còn cảm thấy say xe, nôn thốc nôn tháp, nhưng mà thời gian dần qua, tập mãi thành quen, thậm chí còn cảm thấy chưa đủ kích thích.
Nhưng mà dù như thế, hợp cách Chưởng Kiếm Sử cũng chỉ có ba người.
Cái giá mà Ngải Huy phải trả để có ba vị Chưởng Kiếm Sử là bốn thanh Phong Xa Kiếm.
Màn sáng thì phòng ngự rất mạnh, nhưng mà bản thân Phong xa Kiếm thì có chút không đủ dùng. Tuy rằng to xác nhưng mà chất liệu lại là đẳng cấp không cao, liên tục va chạm thì nó chịu không được bao lâu.
Nhưng mà cũng không phải là vấn đề, giá thành chế tạo cũng không quá cao!
Nếu thay vào đó là một tòa Trấn Thần Phong xảy ra vấn đề thì chắc là Ngải Huy cơm ăn không ngon, đêm ngủ không yên mất. Nhưng mà Phong Xa Kiếm hỏng rồi cũng chả sao, luyện lại một cái là được.
Cái gì cũng có lần đầu, lần đầu Hà mù hao phí rất nhiều công sức mới luyện ra một cái. Nhưng đối với một Đại Sư binh khí như Hà mù mà nói, đã làm được một lần, thì việc luyện chế những lần tiếp theo đã không còn là vấn đề rồi. Hơn nữa cũng chả có tài liệu gì đẳng cấp cao, chỉ là kích thước hơi lớn một chút thì cũng chả còn vấn đề gì.
Đương nhiên đối với Hà sư việc copy&paste là không thỏa mãn được ông.
Đã có một đàn chuột bạch thí nghiệm, tài liệu cũng có đại gia lo, thì có lý do gì mà không luyện chế thêm vài loại kiểu dáng? Truy cầu tốc độc cao hơn, đối với người như Hà mù thì cái này như là bản năng rồi.
Mỗi một lần luyện chế là một lần cải biến. Mỗi ngày một kiểu dáng.
Trước kia là khung sắt thô lậu, vòng bảo hộ, giống như đòn gánh gồng mình gánh bảy Thiết Lâu, bởi thế nên mới có tên là Thiết Lâu Kiếm Tháp. Bây giờ lại là một thanh cự kiếm có lưỡi kiếm lớn, thêm vào đó là lượng lớn Lê Hoa Thiểm Ngân, thân kiếm rộng lớn trở lên vững chắc, kiên cố hơn, giống như Diễn Võ trưởng hẹp dài. Bảy tòa Kiếm Tháp ngói xanh tưởng trắng xen vào nhau vô cùng bắt mắt, chỉ có điều bố trí vị trí vẫn dựa theo Bắc Đẩu phương vị.
Vị trí Chong chóng là ở chuôi kiếm.
Hà sư cố ý thiết kế vị trí chưởng kiếm có thể chứa được ba vị Chưởng Kiếm Sử. Mà cơ quan điều khiển cũng được thiết kế thành một thanh kiếm cắm ở viên, như vậy mới chính xác tên gọi chưởng kiếm. Chưởng Kiếm sử nắm chuôi kiếm có thể dễ dàng điều khiển phương hướng của chong chóng.
Thân kiếm thêm rộng có nghĩa là không gian càng lớn, vì vậy Hà sư tạo thêm rất nhiều bao vỏ sò để chứa Tuyết Dung Nham. Vì vậy Phong Xa Kiếm có thể gia tăng thật lớn khoảng cách phi hành.
Ngoài ra còn gia thăng thêm tám cái Kiếm Đàn. Mỗi cái có sức chứa sáu người, vừa đủ cho bốn mươi tám thành viên đội dự bị. Kiếm Đàn có thể cung cấp một ít công kích cường độ thấp lại có thể bổ sung khi bảy tòa Kiếm Tháp có tổn thất thành viên.
Vì gia tăng tính mê hoặc, cũng vì mọi người chuẩn bị thâm một ít kiếm dự bị, nên phía dưới Phong Xa Kiếm có treo một vòng 【 Bất Ly Kiếm 】.
【 Bất Ly Kiếm 】 bản là có công hiệu cộng hưởng, vì vậy khi bắt đầu phi hành sẽ tạo ra kiếm minh réo rắt du dương, giống như là treo đầy Phong Linh. Hơn nữa, đám người Ngải Huy còn phát hiện là nếu số lượng 【 Bất Ly Kiếm 】 vượt qua ba mưới sáu thanh thì kiếm minh có thể quáy nhiễu địch nhân vận hành Nguyên Lực.
Ngải Huy ý tưởng đột phát, hắn nghĩ tới bản thân 【 Kiếm Minh Chung 】.
Vì vậy tốn không ít chất xám suy nghĩ để điều chỉnh, xếp đặt Bất Kiếm Ly treo ở phía dưới, nguyên bản kiếm minh réo rắt như chuông gió, tụ tập cùng một chỗ, trở nên du dương vang dội, tựa như tiếng chuông chùa cổ thâm sơn.
Loại kiếm minh này tựa như chuống gió, có tác dụng chấn nhiếp rất mạnh đối với Nguyên Lực. Đám người Cố Hiên từng được thử qua, lúc Phong Xa Kiếm đột nhiên như một tia chớp bay qua đỉnh đầu bọn họ thì vang dội tiếng chuông đột nhiên bùng nổ, bọn hắn cảm thấy đầu óc trống rỗng, Nguyên lực đình trệ.
Vừa nghĩ tới phong cách xuất hiện Phong Xa Kiếm như thế, Ngải Huy đã cảm thấy kích động không thôi.
Cũng không biết kiếm minh có thể quấy nhiễu Huyết Linh lực lượng của Huyết tu Huyết Linh lực lượng hay không, cái này phải trên chiến trường thí nghiệm một cái mới biết được.
Trải qua Hà sư nhiều lần nâng cấp, Phong Xa Kiếm phiên bản mới càng ngày càng cường đại, càng ngày càng phát triển theo hướng vũ khí chiến tranh.
Sau một thời gian thích nghi với việc phi hành trên Phong Xa Kiếm, mọi người cũng bắt đầu chính thức tu luyện ở trên thân kiếm.
hạch Chí Quang là một trong ba vị Chưởng Kiếm Sử mới xuất hiện, lần không trung diễn luyện đầu tiên là do hắn chưởng kiếm, hai vị Chưởng Kiếm Sử khác nhìn hắn với vẻ mặt tràn đầy hâm mộ, hắn cũng là người có trình độ xuất sắc nhất trong ba người, vì vậy mọi người cũng không có ai không phục hắn.
Thạch Chí Quang mừng ra mắt luôn.
Trước kia hắn cũng chỉ là một đội viên bình thường, cũng chả có gì đặc biệt, không ngờ lại có biểu hiện cực kì xuất sắc khi ở vị trí chưởng kiếm. Cho đến bây giờ hắn vẫn nghĩ mình đang năm mơ, tất cả chỉ là mơ.
Trước kia hắn cũng không có phát hiện bản thân có chỗ nào độc đáo, lúc tốc độ thấp hắn cũng không có phản ứng gì đặc biệt, hoàn toàn giống như người khác. Nhưng mà khi tốc độ nhanh tới một mức nhất định, hắn sẽ tiến vào một loại trạng thái phấn khởi khó tả, Nguyên lực trong cơ thể không tự chủ vận chuyển tốc độ cao làm hắn cảm thấy thế giới xung quanh chậm lại vậy.
Và hắn biết cách để hưởng thụ cảm giác này.
Leo lên kiếm, Ngải Huy đi qua bên người Thạch Chí Quang, khích lệ nói: "Bay như lúc bình thường là được."
Thạch Chí Quang có chút kích động: "Vâng, lão đại!"
Trước kia hắn ở Lôi Đình Chi Kiếm, cũng chỉ được nghe lão đại nói cùng tất cả mọi người, nhưng đây là lần đầu tiên lão đại lại "sầu riêng" với hắn. Có cảm giác được côi trọng làm cho Thạch Chí Quang cảm thấy phấn khởi không thôi.
Tất cả mọi người vào chỗ, đối với lần thứ nhất thử kiếm trên không trung, tất cả mọi người vô cùng chăm chú.
Mỗi người thần tình cẩn thận tỉ mỉ, Phong Xa Kiếm nghiêm túc im ắng.
Ngải Huy trầm giọng nói: "Xuất phát!"
Thạch Chí Quang cố nén trong lòng kích động, nhẹ nhàng vặn chưởng kiếm, Phong Xa Kiếm nhẹ nhàng rời đi mặt đất, tựa như một đạo kiếm quang, bay lên không trung.
Phong Xa Kiếm ở trên không vòng một vòng, Ngải Huy nhìn thoáng qua chưởng kiếm vị trí Thạch Chí Quang, cảm thấy rất hài lòng. Trong lòng của hắn không khỏi cảm khái, Thạch Chí Quang các phương diện khắc đều bình thường, vậy mà tại thiên phú tốc độ lại xuất sắc như thế.
Ngải Huy tự cho rằng làm không được như Thạch Chí Quang, Phong Xa Kiếm tựa như trượt trên băng, cảm giác không thấy nửa điểm lắc lư cùng rung rung. Dù kéo lê vòng tròn, cũng là một cái vòng tròn vô cùng hoàn mỹ.
"Mọi người chuẩn bị."
Ngải Huy nhắc nhở mọi người, tất cả mọi người nín thở. Hắn không có sử dụng tính chất tốt hơn như Vô Phong kiếm, mà là lựa chọn Bất Ly kiếm, chính là nhìn trúng Bất Ly kiếm cộng hưởng hiệu quả.
Một tiếng kiếm minh vang lên.
Mọi người không hẹn mà cùng huy động Bất Ly kiếm trong tay, kiếm quang như là gợn nước.
Kiếm quang sáng như tuyết tụ tập, tâm thần tập trung, Ngải Huy cảm thấy Bất Ly kiếm trong tay bỗng dưng trầm xuống.
Hắn biết rõ đây cũng không phải là trường kiếm trong tay biến nặng, mà là hơn hai trăm đạo kiếm quang tụ tập, sinh ra đảm nhiệm cực lớn. Hắn đối với đảm nhiệm như vậy đã sớm rất quen thuộc, nhưng mà lần này, hắn cảm nhận được chỗ bất thường.
Là Phong Xa Kiếm dưới chân và mặt khác giắt Bất Ly kiếm cùng cộng hưởng!
Giờ phút này không phải là lúc thích hợp để hắn suy nghĩ nhiều, Ngải Huy Kiếm vân quán thể, cổ tay cực kỳ nhu hòa mà đẩy ra Bất Ly kiếm trong tay, giống như trên tay bưng một ly đầy nước yếu dật xuất lai.
Kiếm quang chói mắt, từ Phong Xa Kiếm bay ra, chui vào ngọn núi cách đó không xa.
Không tốn một chút sức lực, kiếm quang chui vào ngọn núi, lưu lại một hố sâu không thấy đáy, nhưng mà ngay sau đó tại miệng hố đột nhiên bạo liệt nổ vang, lưu lại một cửa động đường kính lớn hơn mười trượng.
Màu đen tinh phiến trên mặt Ngải Huy lóe lên ánh sáng màu đỏ, hắn không khỏi kinh hỉ.
Kiếm chiêu vậy mà có âm bạo hiệu quả hơn nhiều như vậy.
Trước kia kiếm chiêu cũng chỉ có thể lưu lại trên ngọn núi một vết sau không thấy đấy nhưng chỉ rộng như chén ăn cơm. nhưng mà bây giờ cửa của hố sâu bạo liệt chính là dô âm bạo tạo thành.
Ngay lập tức Ngại Huy ý thức được tác dụng của âm bạo phát, có nghĩa là kiếm chiêu tạo ra thêm một lần sát thương nữa, trong thực chiến có thể huy ra ưu thế vô cùng lớn.
Thời gian tu luyện trước kia quả không uổng phí, vừa rồi một kiếm hoàn thành tới thập phần hoàn mỹ rồi.
Nhưng mà Ngải Huy biết rõ như vậy còn chưa đủ.
Trên chiến trường, phi hành chỉ một tốc độ và muốn chết có gì khác nhau. Hơn nữa Phong Xa Kiếm như vậy dễ làm người khác chú ý mục tiêu, một khi xuất hiện trên chiến trường, tất nhiên sẽ trở thành cái đích để mọi người công kích. Màn sáng phòng ngự tuy rằng mạnh mẽ, nhưng mà thả trên chiến trường thì lại không ăn thua. Đến màn sáng của Trấn Thần Phong còn bị phá thì màn sáng của Phong Xa Kiếm tính là cái gì?
Chỉ có không ngừng thay đổi phương hướng, hơn nữa làm địch nhân khó có thể phán đoán được vị trí mới có thể sống sót.
Đây là một cái khảo nghiệm lớn dành cho Thạch Chí Quang, cũng là một khảo nghiệm lớn cho tất cả mọi người.