"Được rồi Na Na." Giọng của Nam Diệc Sâm trầm thấp, cô gái tên là Na Na kia liếc nhìn anh, ngay tức khắc không dám nói gì thêm.
Cô ta nhìn theo bóng lưng của Nam Diệc Sâm và Đường Hướng Noãn, tức tới nghiến răng nghiến lợi. Trước kia Nam Diệc Sâm không hề đối xử với cô ta như thế này, nhưng hôm nay lại lớn tiếng dạy dỗ cô ta...
Chờ lấy, nơi này là địa bàn của cô ta, một kẻ mới tới, xem có bị cô ta chơi chết không!
Đường Hướng Noãn đi theo bên người Nam Diệc Sâm, nhỏ giọng nghiến răng nói: "Cậu Tư, anh thích trường hợp như này?"
Đây thật sự là lần đầu tiên trong đời cô bước chân tới nơi đây.
Thật đúng là mở mang tầm mắt.
"Sao vậy? Cô cũng thích?" Nam Diệc Sâm chào hỏi với mỹ nữ vừa đi ngang qua, vừa hỏi Đường Hướng Noãn.
"..." Khóe miệng Đường Hướng Noãn giật giật, cô còn lâu mới thích mấy bữa tiệc dạng thác loạn như thế này.
"Diệc Sâm."
Đường Hướng Noãn đưa mắt nhìn sang bên phát ra âm thanh, cô nhận ra một trong hai người đàn ông này, chính là đối tượng xem mắt lần trước của Lý Hạ Mộng, tên là... Tề Diệp Thành.
Người đàn ông còn lại trông cũng ăn mặc chỉnh tề, nhưng nếu quen biết Nam Diệc Sâm thì ắt hẳn cũng chẳng phải hạng người tốt lành gì.
"Diệp Thành, Cảnh Trình."
Ánh mắt Tề Diệp Thành lướt qua Đường Hướng Noãn, nhưng cũng không để ý tới cô.
Đường Hướng Noãn biết ngay là anh ta không nhận ra mình, ngày đó trông cô như quỷ, sợ là cũng chỉ có quỷ mới nhận ra được.
"Ha, Diệc Sâm, hôm nay bạn gái của cậu trông rất khác biệt ấy nhỉ." Hạ Cảnh Trình nhìn Đường Hướng Noãn đầy nghiền ngẫm. Anh ta cũng gặp được nhiều loại người, nhất là phụ nữ, bất kể là loại phụ nữ gì, chỉ cần liếc mắt là anh ta biết rõ cô ta có lai lịch như thế nào.
"Khác ở chỗ nào?" Nam Diệc Sâm khẽ nhíu mày, cũng liếc nhìn Đường Hướng Noãn.
Đường Hướng Noãn bị ba tên đàn ông nhìn như vậy, trong lòng cực kỳ khó chịu.
Cô có phải đồ vật đâu mà cần phải bị người ta quan sát như thế chứ?
Hà Cảnh Trình nở nụ cười xấu xa, nói: "À, An Nhiên."
"..." Hóa ra cô đã nổi tiếng tới mức ai cũng biết đến sao? Thật đúng là nổi tiếng khắp hang cùng ngõ hẻm mà.
"Diệc Sâm, sao cậu lại chỉ chung tình với minh tinh thôi vậy?" Tề Diệp Thành nói với ý sâu xa.
Đại đa số phụ nữ bên người Nam Diệc Sâm đều có một điểm chung, đó là đều ở trong giới giải trí.
Có thể nói Tề Diệp Thành và Hà Cảnh Trình là bạn bè thân thiết trung thành của Nam Diệc Sâm, ba người này chính là Thái tử đảng lừng lẫy tên tuổi ở thủ đô.
Điểm chung của bọn họ đều là: Cao ráo, đẹp trai, giàu có.
Bọn họ chính là tình nhân trong mộng mà tất cả đám con gái ở thủ đô này đều muốn cưới, chỉ cần cưới được bọn họ thì cả đời khỏi lo chuyện cơm áo gạo tiền.
Nam Diệc Sâm không trả lời, nhưng Đường Hướng Noãn đoán rằng cô biết đáp án cho câu hỏi này.
Bởi vì người của giới giải trí mới có thể khiến người ta chú ý hơn hẳn, cậu Tư Nam này làm vậy là muốn đảm bảo mỗi một vụ tai tiếng của mình đều khiến người ta biết rõ.
"Diệp Thành, sao hôm nay cậu lại rảnh tới đây vậy? Tiểu Mộng Mộng của cậu đâu? Chẳng lẽ không sợ cô ta biết thì sẽ chẳng cho cậu cơ hội nào nữa sao?" Nam Diệc Sâm trêu ngược lại, lần trước vô tình gặp được mới khiến anh biết được rằng hóa ra một năm nay Tề Diệp Thành đều không từ bỏ cơ hội làm lành với Lý Hạ Mộng.
Chẳng qua con bé Lý Hạ Mộng kia vốn là người cứng nhắc cố chấp, có làm thế nào cũng không chịu nối lại tình xưa với Tề Diệp Thành, vẫn còn đang tránh né anh ta.
Vừa nhắc tới chuyện này, sắc mặt Tề Diệp Thành sa sầm xuống, ủ rũ không nói câu nào.
Hà Cảnh Trình lắc đầu, thở dài nói: "Diệp Thành xem như gặp hạn rồi, đời này đều rơi vào tay con bé tên là Lý Hạ Mộng kia rồi."
Anh ta đột nhiên chuyển đề tài sang Nam Diệc Sâm: "Nhưng so sánh ra gì, bản thân tôi càng thêm tò mò không biết Diệc Sâm cậu sẽ rơi vào tay cô gái nào đây."