"Tổng giám đốc Đỗ, An Nhiên mời ngài một ly." Đường Hướng Noãn mỉm cười, khuôn mặt đẹp như vẽ lộ ra nét thản nhiên.
Đỗ Diệu Quang uống một ly với cô. Đường Hướng Noãn vừa uống xong đã định đi, ai ngờ Đỗ Diệu Quang lại nắm lấy cổ tay cô.
"An Nhiên, cô ngồi xuống nói chuyện với tôi một hồi đi."
Đường Hướng Noãn cau mày, cô muốn rút tay về nhưng Đỗ Diệu Quang lại nắm rất chặt, đồng thời ông ta còn không hề có ý buông ra.
"Tổng giám đốc Đỗ, tôi muốn đi toilet trước." Đường Hướng Noãn nghĩ biện pháp tránh ra. Nhưng lão già này cũng không phải loại lương thiện.
Trong nghề đã lan truyền, trước đây từng có một minh tinh nhỏ cự tuyệt không muốn bị ông ta quy tắc ngầm, từ đó về sau nữ diễn viên ấy hoàn toàn mai danh ẩn tích trong nghề.
Còn có một minh tinh trước đây rất hot, bởi vì đắc tội với ông ta mà hoàn toàn bị phong sát...
"Thế nào? Cô làm vậy là không nể mặt tôi?" Đỗ Diệu Quang nghiêm mặt, như có dấu hiệu nổi giận.
Lưu Tịnh ở cách đó không xa vẫn đang cố gắng nháy mắt ra hiệu cho cô. Đường Hướng Noãn hít sâu một hơi, cuối cùng vẫn thỏa hiệp mà ngồi xuống bên cạnh ông ta.
Nếu chỉ là uống rượu nói chuyện phiếm, vậy ok. Nhưng nếu còn có những thứ khác, cô tuyệt đối không phụng bồi!
"Tổng giám đốc Đỗ, đến đến, tôi mời ông một ly." Bên cạnh có ông chủ đã uống say khướt mời rượu ông ta. Đỗ Diệu Quang chỉ liếc ra qua Đường Hướng Noãn: "An Nhiên, cô uống giúp tôi đi."
Đường Hướng Noãn bất đắc dĩ, chỉ có thể làm theo.
May là mới vừa rồi cô chỉ lo ăn, không uống bao nhiêu. Chẳng qua sau khi có tiền lệ này, tất cả mọi người rối rít tới đây mời rượu.
Đường Hướng Noãn nhíu mày, rõ ràng bọn họ đang cố ý.
Mỗi một người đều nhìn ánh mắt Đỗ Diệu Quang mà hành sự.
Rõ ràng Đỗ Diệu Quang muốn quy tắc ngầm An Nhiên, cho nên nguyên một đám bọn họ đều tới "tác hợp" chuyện tốt.
Đường Hướng Noãn cũng biết rõ mục đích của bọn họ muốn khiến cô quá chén, nhưng hiện tại cô vốn không thể nào thoát thân...
Lưu Tịnh cũng chỉ có thể đứng bên cạnh lo lắng suông. Đạo diễn Phương Hoa đã không cảm thấy lạ lẫm gì với cảnh này, nữ minh tinh mà Đỗ Diệu Quang muốn quy tắc ngầm, không người nào có thể thoát khỏi tay ông ta.
Nếu không biết quan hệ giữa An Nhiên và Nam Diệc Sâm, ông ta tuyệt sẽ không nhúng tay vào chuyện này. Dù sao thì trong giới giải trí, chuyện như vậy nhiều vô số kể.
Phương Hoa đi ra bên ngoài, lập tức bấm số điện thoại của Nam Diệc Sâm.
Bên trong, Lưu Tịnh không nhìn nổi nữa, An Nhiên đã sắp bị rót tới say khướt.
Đỗ Diệu Quang hài lòng khoát khoát tay, ra hiệu cho mọi người đã đủ rồi.
Hai mắt Đường Hướng Noãn có men rượu, khuôn mặt phấn hồng mềm mịn hệt quả táo.
Đỗ Diệu Quang bắt đầu táy máy tay chân với cô: "An Nhiên, em thật xinh đẹp."
Tuy Đường Hướng Noãn hơi chóng mặt, nhưng trong tiềm thức cô vẫn biết tình cảnh của mình.
Cô đẩy Đỗ Diệu Quang ra, giọng nói rất thấp: "Tôi muốn tới phòng rửa tay."
Lúc này, cô thật sự muốn tới phòng vệ sinh.
Cô muốn nôn, vô cùng muốn!
Lưu Tịnh cũng nắm chặt cơ hội đi tới, nói với Đỗ Diệu Quang: "Tổng giám đốc Đỗ, hẳn là An Nhiên đã uống nhiều quá, tôi đưa cô ấy tới phòng vệ sinh sửa sang lại một chút."
Ánh mắt sắc bén của Đỗ Diệu Quang nhìn lướt qua Lưu Tịnh. Lưu Tịnh ngẩn ra, lập tức thức thời rụt tay về.
Rõ ràng con cáo già Đỗ Diệu Quang này không muốn cho An Nhiên có cơ hội thoát thân.
"Ông đừng chạm vào tôi!"
Bàn tay sói đói của Đỗ Diệu Quang mới vừa đụng tới bắp đùi An Nhiên đã bị cô trực tiếp hất ra.
Tính tình của cô sau khi uống rượu rất không tốt. Say rượu rồi, dù là thiên hoàng lão tử cô cũng không sợ!
Lưu Tịnh vừa nhìn tình huống này sẽ biết không ổn, tình huống bình thường hẳn cô sẽ không khiến An Nhiên uống nhiều.