Đột nhiên thấy được giấy kết hôn của mình, chẳng lẽ không phải là nên cảm thấy kinh hãi sao?
Cô đúng là kỳ quặc, không kinh hãi thì thôi, còn đi nghiên cứu nhan sắc tên đàn ông này nữa.
Đường Hướng Noãn giở qua giở lại giấy hôn thú này, còn mới tinh, đúng là vừa mới làm.
Nhưng cô thật sự không nhớ gì cả...
Chắc sẽ không phải là... trò đùa dai chứ?
Trời ạ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tại sao đột nhiên cô lại thành gái đã có chồng?
Đường Hướng Noãn cố gắng khiến bản thân bình tĩnh lại. Cô tiện tay ném tờ giấy đăng ký kết hôn kia vào trong thùng rác. Đến cả Nam Diệc Sâm trên tờ giấy đó là ai mà cô còn không biết, chắc chắn đây là trò đùa dai rồi.
Đường Hướng Noãn nhanh chóng quẳng chuyện này ra sau đầu, ngày mai còn lượng công việc khá nặng nề, không thể phân tâm vì loại chuyện nhỏ nhặt này được.
Ngày hôm sau, cô còn chưa tỉnh thì đã bị tiếng chuông liên hồi đánh thức.
Đường Hướng Noãn mơ màng bấm nghe máy: "Chị Tịnh, sao chị dậy sớm vậy..."
"An Nhiên, mọi công việc hôm nay của em đều hủy hết, em ở yên trong nhà đừng đi ra ngoài, biết chưa?" Giọng nói của Lưu Tịnh vô cùng lo lắng, Đường Hướng Noãn lập tức tỉnh ngủ, cô ngồi dậy, vội vàng hỏi: "Làm sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì thế chị Tịnh?"
"Em đừng hỏi gì vội, bây giờ chị hơi bận, lát nữa sẽ gọi lại cho em sau. Nhớ kỹ, đừng ra ngoài!" Lưu Tịnh vội vàng nói xong rồi lập tức cúp máy. Đường Hướng Noãn đã hoàn toàn tỉnh ngủ, cô có dự cảm không tốt, dường như là đã xảy ra chuyện gì.
Không ra ngoài...
Đường Hướng Noãn lập tức khoác thêm áo rồi đi tới bên cạnh ban công, cẩn thận nhìn xuống bên dưới.
Bên dưới là vô số những tay săn ảnh, cánh săn tin chặn đường, bọn họ nhìn ngó canh chừng khắp mọi nơi, không muốn bỏ lỡ bất cứ cơ hội nào.
Đường Hướng Noãn lập tức rụt người lại, sao lại thế này được chứ?
Chỗ ở này của cô là khu nhà tư nhân, rất kín đáo, ngoài Lưu Tịnh, Vân Đóa và Lý Hạ Mộng ra thì không ai biết cả.
Hiện giờ đám phóng viên nhà báo săn tin chặn ở chỗ này, chắc chắn là có người tiết lộ địa chỉ của cô...
Lý Hạ Mộng là bạn thân lâu năm của cô, cô tin tưởng cô ấy tuyệt đối. Lưu Tịnh vừa gọi điện cho cô xong, chắc chắn sẽ không tiết lộ địa chỉ.
Như vậy... chính là Vân Đóa.
Vân Đóa đã bán đứng cô.
Đường Hướng Noãn biết chuyện không đơn giản như vậy, nếu chỉ lộ địa chỉ, cô chuyển nhà đi chỗ khác là được. Nhưng Lưu Tịnh lại bảo cô đừng ra ngoài.
Tuy Đường Hướng Noãn cực kỳ nghi ngờ, nhưng hiện giờ cô chẳng còn cách nào cả, đành phải chờ tin từ Lưu Tịnh.
Tầm chín giờ sáng, Lưu Tịnh cuối cùng cũng gọi tới.
"Chị Tịnh." Đường Hướng Noãn nhanh chóng bắt máy, bên kia vang lên giọng nói nặng nề của Lưu Tịnh.
"An Nhiên, có người tung tin cuộc sống cá nhân của em rất phức tạp, là niêm yết giá công khai trong giới thượng lưu... Hơn nữa còn tung cả ảnh chụp, những ảnh đó đều được xử lý qua, tuy không thấy rõ mặt, nhưng những người quen thuộc với em đều chỉ cần nhìn là biết đó là em..."
Đường Hướng Noãn cực kỳ khiếp sợ, đây là chuyện gì vậy?
Sinh hoạt cá nhân phức tạp?
Rốt cuộc sinh hoạt của cô phức tạp như thế nào? Hàng ngày ngoài đi làm thì chính là về nhà nghỉ ngơi, lịch trình dày đặc, cả ngày làm việc mệt mỏi như chó, còn phức tạp cái gì?
Niêm yết giá công khai?
An Nhiên cô có giá trị cao như thế, chẳng lẽ còn phải bán mình sao?
"Chị Tịnh." Đường Hướng Noãn vừa mở miệng thì bị Lưu Tịnh cắt ngang: "An Nhiên, em không cần nói gì cả, em là hạng người gì, chị Tịnh này biết rõ nhất! Những thứ này đều là trợ lý Vân Đóa của em làm ra, cô ta cướp bạn trai của em rồi, còn đâm sau lưng em một nhát."