• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lẽ nào chỉ vì một câu nói của Nam Diệc Sâm mà mọi người còn sửa cả kịch bản?

Đáy mắt Hạ Mật thoáng qua một tia không dám tin tưởng. Cô ta nhìn Phương Hoa nói: "Đạo diễn, sao có thể nói đổi liền đổi như vậy được? Đổi như vậy tôi biết phải diễn thế nào!"

Rõ ràng Nam Diệc Sâm đang che chở cho An Nhiên. Nếu cảnh diễn này bị sửa lại như vậy, nhất định An Nhiên sẽ trả thù cô ta!

Phương Hoa còn chưa nói gì Nam Diệc Sâm đã mở miệng trước: "Làm một diễn viên mà chút bản lĩnh ấy cũng không có?"

Rõ ràng đây là phép khích tướng trần trụi.

Hai vị đạo diễn cũng đã đồng ý với ý kiến này, nếu hiện tại cô ta không đồng ý chẳng khác nào chứng minh cho câu nói của Nam Diệc Sâm.

Nam Diệc Sâm lại thờ ơ nói: "Nếu như cô không diễn được, tôi kiến nghị vẫn nên sớm đổi diễn viên khác đi thì hơn. Đương nhiên, đây chỉ là kiến nghị của tôi."

Đám người đều trố mắt nhìn nhau.

Hạ Mật cắn đôi môi đỏ mọng, tất cả mọi người đều đang chờ cô ta đáp lại.

Nếu lúc này cô ta vì chút biến cố mà từ chối diễn, không biết ngày mai truyền thông sẽ viết như thế nào.

Chẳng qua chỉ là một vở kịch mà thôi, nếu An Nhiên thực sự dám làm gì cô ta, đến lúc đó cô ta nhất định sẽ trả lại gấp bội!

Lúc Hạ Mật đi lướt qua Đường Hướng Noãn còn cố ý va vào bờ vai cô. Đường Hướng Noãn không phòng bị, lảo đảo lùi về sau hai bước.

Hạ Mật đang cảnh cáo cô.

Đường Hướng Noãn rũ mắt, rõ ràng cách làm của Nam Diệc Sâm là đang tự gây thù hằn cho cô.

Cô có cân nhắc và dự định của mình, tuy rằng cô rất cảm kích Nam Diệc Sâm đã ra mặt vì cô, nhưng thật sự không cần.

Nam Diệc Sâm ngồi lên chiếc ghế bên cạnh quan sát, khi thấy cảnh "tát" kia, anh trực tiếp hô cắt thay đạo diễn.

Mới vừa rồi rõ ràng hai người diễn rất tốt, nhưng tựa hồ Nam Diệc Sâm lại không hài lòng, bởi vì...

Đường Hướng Noãn không đánh thật.

Hạ Mật cũng có chút giật mình. Cô ta vốn tưởng An Nhiên sẽ nhân cơ hội này trả thù lại, cũng đã làm xong chuẩn bị sẽ bị đánh.

Đường Hướng Noãn nhìn về phía Nam Diệc Sâm, chỉ thấy Nam Diệc Sâm lười biếng dựa vào ghế, thờ ơ nói: "Làm lại."

Đạo diễn còn chưa mở miệng anh đã đoạt lời trước.

Tới cùng ở đây nghe ai?

Thế nhưng không nghĩ tới vậy mà đạo diễn lại không nói gì thêm, cứ vậy mà thuận theo ý của Nam Diệc Sâm: "Lặp lại."

Ai cũng có thể nhìn ra Nam Diệc Sâm đang muốn chỉnh Hạ Mật. Lúc này bọn họ không tiện nói thêm gì, cứ làm theo là được.

Nếu lỡ chọc vị thái tử gia này không hài lòng, không ai nói trước anh có thể làm ra chuyện gì.

Liên tiếp bị cắt nhiều lần, Đường Hướng Noãn hơi mất kiên nhẫn.

Cô tiến lên kéo Nam Diệc Sâm qua một bên, trầm mặt hỏi: "Cậu Tư Nam, rốt cục anh muốn chơi tới khi nào."

"Lúc nào cô chịu trả lại ba cái tát này mới thôi." Dù sao thì anh cũng có nhiều thời gian, không cần anh phải tốn sức.

Đường Hướng Noãn tức giận đến hàm răng run lên, rõ ràng anh đang rảnh rỗi tới phát sợ.

"Cậu Tư, tôi biết anh đang muốn đòi lại công bằng cho tôi, thế nhưng lần này anh có thể giúp tôi còn lần sau thì sao? Tôi không muốn gây thù hằn, tôi còn muốn tiếp tục lăn lộn trong giới này."

"Chính vì cô muốn lăn lộn trong giới này nên hôm nay, cô nhất định phải trả lại cái tát này cho tôi!" Hiếm thấy Nam Diệc Sâm nghiêm túc như vậy. Khuôn mặt đẹp trai bức người của anh gần như không có bất kỳ biến hóa gì.

Đường Hướng Noãn mím môi không nói.

Nếu như cứ nhất định phải dùng phương thức thô bạo như vậy để giải quyết...

"Cậu Tư, chỉ mong hào quang của anh có thể bảo vệ tôi cả đời." Đường Hướng Noãn bình tĩnh nói xong lại xoay người đi trở về.

Nếu anh đã muốn như vậy, vậy cô sẽ thuận theo ý của anh.

Dù sao thì quan hệ của bọn họ cũng đã lộ ra, kiểu gì cũng sẽ bị chửi, vậy cô cứ dứt khoát khiến bão tố mãnh liệt hơn một chút đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK