Mục lục
Mai Phu Nhân Sủng Phu Hàng Ngày
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Triệu Tung Nham nhìn rõ ràng, vị Lang quân lạnh lùng mặt lạnh tanh kia ngẩng đầu nhìn sang mình, trên mặt rõ ràng dính vết máu đỏ tươi.

Triệu Tung Nham vịn tay vào tường, trong đầu ngớ ngẩn nảy ra một ý nghĩ- "Mai gia Đại Lang giết người ở đây? Vạn nhất bị phát hiện nhất định sẽ bị bắt, bị bắt rồi ngươi biết giao phó với Trinh tỷ thế nào, không được, phải mau chóng giúp hủy thi diệt tích."

Triệu Tung Nham là một lang quân tính tình bất hảo, hắn cũng từng đánh nhau với người khác rất nhiều lần, tự nhiên là đã từng thấy máu, nhưng mà... cảnh tượng trước mắt căn bản không phải là ẩu đả, mà là sát nhân.

Ẩu đả luôn cuồng bạo mà nhiệt huyết, tuyệt không phải loại trầm mặc tựa hồ mang theo sát khí như thế này.

Người kia đang đè đầu kẻ khác, không nói một lời quay sang nhìn, khiến cho hắn trong nháy mắt liền treo cao tâm tình.

Triệu Tung Nham chưa từng sát nhân, cũng chưa từng nhìn thấy người khác sát nhân, nói cho cùng, vẫn chỉ là một thiếu niên, cho nên giờ phút này hắn cảm thấy chân hơi nhữn.

Tuy rằng trong đầu cương nghị nảy ra ý nghĩ phải mau chóng trợ giúp hủy thi diệt tích, nhưng thân thể hắn lại vô cùng thành thực đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích được, chỉ có thể trơ mắt nhìn Mai Trục Vũ buông tay ra, hướng về phía hắn đi tới.

Tầm mắt theo người nô bộc cường tráng kia mềm nhũn dựa vào tường trượt xuống chuyển qua Mai Trục Vũ đang càng đi càng gần, Triệu Tung Nham giật nảy mình, hắn đột nhiên không nhịn được nghĩ, vị Mai gia Đại Lang này, chẳng lẽ là muốn giết luôn cả hắn sao! Bởi vì trước đó bọn họ đã nảy sinh mâu thuẫn, hắn mắng hắn, cho nên bây giờ muốn tính sổ rồi!

Chuyện này thật khó tin, nhưng Triệu Tung Nham quả thật không thể khống chế nổi ý nghĩ ấy, bởi vẻ mặt của Đại Lang nhà họ Mai khi bước về phía hắn thật đáng sợ, u ám, lạnh lẽo, khiến người ta cảm thấy hắn sắp sửa ra tay ấn đầu người vào bức tường đá xanh bên cạnh, hung hăng đập vào.

"Xin lỗi"

Đại Lang nhà họ Mai trông đáng sợ đi đến trước mặt hắn, thốt lên một câu như vậy.

Không ấn đầu, không đập tường.

Triệu Tung Nham: "... Ơ?"

Mai Trục Vũ không biết rốt cuộc trong đầu hắn đang suy nghĩ điều gì đáng sợ, chẳng qua hắn vừa gặp được lang quân quen mặt này, nhớ tới sự xấu hổ hôm qua, bèn tới chào hỏi, dù sao cũng là bằng hữu của Vũ Trinh.

"Hôm qua ta cũng không phải cố ý bác bỏ mặt mũi của ngươi, chỉ là quả thật không giỏi uống rượu, thật có lỗi." Mai Trục Vũ nói.

Triệu Tung Nham rốt cuộc cũng thoát ra khỏi tưởng tượng của mình, hắn ngượng ngùng nhận ra dường như bản thân đã suy nghĩ quá nhiều.

Sau khi chứng kiến người trước mặt tàn nhẫn dứt khoát giết chết hai người, vẫn còn tâm trạng đứng đây nhẹ nhàng trò chuyện, Triệu Tung Nham phát hiện mình hoàn toàn không tìm lại được sự khinh thường ban đầu đối với người này, hiện giờ hắn chỉ cảm thấy hơi sợ hãi, trong khoảnh khắc ngay cả giọng nói cũng hơi run rẩy.

"Không... không sao, ta mới phải nói xin lỗi, ta... Trinh tỷ nói... nói ta... muốn ta xin lỗi..."

Triệu Tung Nham nói xong câu đó, cảm giác nghẹt thở lẫn mùi máu tanh trong không khí lập tức tiêu tán, gã gần như là có chút ngây người phát hiện Đại Lang nhà họ Mai lộ ra thần sắc kinh ngạc xen lẫn vui sướng, hỏi gã: "Nàng còn muốn ngươi tới xin lỗi ta?"

Triệu Tung Nham không hiểu sao buông lỏng trái tim đang thắt lại, lời nói cũng trôi chảy hơn "Phải, Trinh tỷ nói ta không nên tùy tiện nổi nóng với ngươi, là lỗi của ta." Sau khi thực sự nói ra, phát hiện xin lỗi cũng không khó như vậy, Triệu lang quân rốt cuộc nhớ tới hai cái thi thể phía sau Mai Trục Vũ, sắc mặt phức tạp nhưng kiên định nhẹ giọng nói: "Ngươi yên tâm, ngươi là người của Trinh tỷ, cho dù giết người ta cũng sẽ không tiết lộ ra ngoài, hiện giờ những chuyện khác tạm gác lại, trước hết xử lý hai cái thi thể này đã, tránh bị người khác phát hiện."

Triệu lang quân tự cho rằng mình quả thực đã đủ tình nghĩa, nói chuyện trọng nghĩa khí, nào ngờ Đại Lang nhà họ Mai nghe xong lời này lại cau mày, nói: "Hai người này không chết, chỉ bị thương nhẹ, theo luật lệ triều đình ta, ẩu đả với người khác đến chết cũng phải xử phạt.

Hai người này vô cớ ra tay với ta, vì để tự vệ, ta đã phản kích lại, nhưng tuyệt đối không có ý đoạt mạng, bây giờ hãy đi tìm vệ binh tuần phòng gần đây, lập hồ sơ vụ án này, ngày mai có thể đưa ra phán quyết trừng phạt."

Triệu lang quân nhìn Đại Lang nhà họ Mai toàn thân toát lên khí thế nghiêm nghị chính trực, cuối cùng mới chợt nhớ ra, vị này hình như đang nhậm chức ở Hình bộ, hơn nữa còn là một vị Tư lang trung.

"Ha ha, như vậy sao." Triệu lang quân chỉ có thể cười gượng ha ha.

Việc này, quả thật giải quyết giống như Mai Trục Vũ đã nói, vệ binh kiểm tra hai người ngất xỉu trong ngõ một phen, trong khoảng thời gian rảnh rỗi này, Mai Trục Vũ còn rất thuận tay thay bọn họ viết xong bản ghi chép vụ án, làm tình tiết vụ án kỹ càng trở lại như cũ, thuận tiện ký tên và đóng dấu, cùng giao cho bọn họ mang đi.

Những văn thư kia cùng đi theo kính ngưỡng nhìn hắn tỉ mỉ viết xong, cuối cùng là mặt mũi tràn đầy thụ giáo nâng bản ghi chép này mà đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK