Khiến nội tâm của mọi người đều mang theo nghi vấn, lẫn thận trọng tiến cung, thêm vào đó, từng người đều chất chứa vạn nỗi niềm sâu kín ấp ủ riêng.
Hôm nay phụ thân, đại ca cùng nàng vào cung yết kiến. Mặc dù bà ta từ thiếp được nâng lên làm phu nhân tướng phủ, nhưng mẫu thân nàng trước khi qua đời, đã được phong Nhất phẩm Cáo mệnh phụ nhân không ai thấy thế được, dòng chính vẫn là nàng cùng đại ca.
Hai canh giờ trước tại Khuynh sắc viện
Tiểu Lạc luống cuống tay chân, bắt tay vào việc lựa chọn phục sức cho buổi dạ yến lần đầu tiểu thư nhà mình tham dự. Cái miệng nhỏ nhắn không ngừng nhỏ giọng thì thầm,
- Kiểu dáng này rất hợp màu da tiểu thư, bông tai này cũng rất đẹp, phải rồi thêm chiếc trâm cài này.. không được đơn giản quá.. không được, như vậy thì cầu kì quá..
- Tiểu thư người đừng nằm nữa, cho muội góp ý đi, người xem xem y phục nào phù hợp với yến tiệc tối nay, tiểu Lạc giúp người trang điểm thật lộng lẫy, khiến bọn họ phải trầm trồ lóa mắt.
Quân Khuynh Nhã nhà ta thì cứ thế chẳng đoái hoài gì, thản nhiên nằm ngủ trên trường kỉ cách đó không xa, lâu lâu lại phụ họa theo, đáp lại cặp mắt mong ngóng đối phương dõi tới.
- Được, được tiểu Lạc nhà ta mắt nhìn tốt nhất giúp tiểu thư nhà em chọn đi. Muội đừng đi tới đi lui nữa, chóng mặt lắm. Để tỷ đây nghỉ ngơi đi, tối này sẽ rất mệt
- Tiểu thư, người đừng qua loa như vậy chứ, sẽ không kịp mất..
* * *
Gương mặt Quân Khuynh Nhã vốn dĩ thiên sinh lê chất khiến người ta nghiến răng ganh tị, mà nay dưới đôi bàn tay khéo léo tỉ mỉ phấn trang từng chút của tiểu Lạc và sự giúp sức của Thư Bích, thiếu nữ xuất hiện trong gương không từ ngữ nào có thể diễn đạt được chỉ có thể biểu đạt nhất cố khuynh nhân thành, tái cố khuynh nhân quốc.
Cùng lúc đó ngoài cửa tiếng bước chân dồn dập, một bóng người nhỏ nhắn thoăn thoắt nghịch ngợm chạy vào.
- A tỷ, tỷ đã chuẩn bị.. oa..
- Vô Ưu, sao lại đứng ở cửa, đệ vào đi.
Quân Mộ Trì và những người đi cùng tối này đều đã có mặt chờ sẵn lên xe ngựa. Đêm nay vị Hà Tịnh Nhu cùng Quân Như Thủy vừa bị trách phạt nên chỉ có Quân Như Tuyết được ông cùng mang theo vào cung.
Quân Như Tuyết quả thật là mỹ nhân sở sở động nhân một thân trang phục nhẹ nhàng nhưng không mất sự quý khí, lấy hai màu xanh nhạt và trắng làm chủ đạo, thắt lưng siết chặt để lộ vòng eo thon cùng áo choàng lông họa tiết thêu hạc.
- Tam tỷ cũng thật thiếu lễ nghĩa, đã là tiệc tối quan trọng mà còn..
- Tuyết Nhi, người trong nhà cả, muội nói bậy gì đó!
Dưới ánh mắt nghiêm khắc của Quân Mộ Trì, cùng lời của Quân Như Thủy, Quân Như Tuyết hai tay nắm chặt, hậm hực quay mặt sang chỗ khác, ánh mắt loé lên địch ý.
Trước đó có tiệc nào mà ả không được đi chứ, từ khi Quân Khuynh Nhã trở về, mọi chuyện trong phủ đều loạn cả lên. Phụ thân, đại ca bênh ả cũng thôi đi, ngay cả mẫu thân cùng Nhị tỷ của ả từ khi nào trở nên khép nép, ăn nói thận trọng, mặc kệ Quân Khuynh Nhã cưỡi lên đầu lên cổ.
Thấy không khí có vẻ trầm lặng bất thường, Quân Mộ Hiên nhìn qua Quân Mộ Trì nói:
- Phụ thân để con vào trong xem thử Tam muội như nào!
- Thời gian cũng còn sớm, con bé lần đầu tham dự mà lại đích thân Hoàng Thượng chỉ mặt gọi tên tiến cung, chuẩn bị lâu một chút hẳn là. Ai mệt thì tự hồi phòng nghỉ đi! Không đi thì đừng đứng đây làm rộn.
Giọng nói bực dọc Quân Mộ Trì vừa dứt cùng lúc đó âm thanh trong veo như nước vang theo
- Là nữ nhi đáng trách tay chân châm chạp khiến phụ thân huynh trưởng cùng tỷ muội chờ lâu rồi
Theo tiếng nói, mọi người theo quán tính nhìn về cổng vòm, một bóng hồng y lửa đỏ, men theo con đường mòn dẫn ra sân.
Tất cả dường như đồng loạt nín thở, trước mắt họ một giai nhân tuyệt sắc khuynh thành, lửa áp quần phương, ngay cả cái vị được xưng đệ nhất mỹ nhân kinh thành cũng chẳng bằng một góc người trước mặt.
Quân Khuynh Nhã cũng ngạc nhiên cúi người đánh mắt nhìn Vô Ưu như hỏi bọn họ bị sao thế.
Nén một tiếng thở dài Vô Ưu thầm nghĩ, tỷ à, tỷ không biết bản thân là một mỹ nhân bại hoại hay sao.