• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đẩy cửa đi vào bên trong cửa nhà hàng, người phục vụ đưa cô đến chỗ của Mạnh Tân Lương, Nhan Ngọc gật đầu cảm ơn người phục vụ.

Mạnh Tân Lương nhìn lên và thấy Nhan Ngọc, đôi mất anh có chút mê loạn trong giây lát.

Nhan Ngọc hôm nay ăn mặc rất tỉnh tế, áo sơ mi lụa mỏng tôn lên đường cong cơ thể tỉnh xảo, cô còn xịt một chút nước hoa với hương đầu là hương trái cây ngọt ngào và hương gỗ, mùi sẽ không nồng lảm, vừa mới xịt nên sự tươi mát khiến người ta mơ hồ ngửi thấy nhẹ nhàng và khoan khoái, tâm tình bất giác cũng trở nên tốt hơn.

Trên cổ tay gầy còn có một sợi lụa đỏ rộng bằng. ngón tay, có thất một chiếc nơ con bướm tỉnh xảo, giống như trước mắt người khác cô chính là một món quà hoàn mỹ, đang chờ người mở ra,

"Lần đầu tiên anh ăn một mình với em, em...em rất vui."

Nhan Ngọc thấy Mạnh Tân Lương nhìn mình chằm chằm mình không chớp mắt trong chốc lát, trong mắt cô mơ hồ xuất hiện dục vọng, hai gò má ửng đỏ lên, trong lòng mừng thầm.

Cô mặc quần áo ti mi và tinh tế để có thể khiến Mạnh Tân Lương thích cô ngay khi nhìn thấy cô.

"Em hôm nay xinh đẹp lắm, trước tiên cứ ngồi xuống đi đã."

Vài giây sau, Mạnh Tân Lương định thần lại, đưa tay về phía Nhan Ngọc, và giúp cô kéo ghế ngồi xuống.

Nhìn vẻ mặt vui vẻ ngây thơ và đáng yêu của Nhan Ngọc cùng với đôi mắt long lanh ngập tràn hạnh phúc của cô ấy, Mạnh Tân Lương không đành lòng nói ra những gì anh sắp định nói.

"Nhan Ngọc, anh có chuyện muốn nói với em”

Sau khi cân nhắc một lúc lâu, Mạnh Tân Lương vẫn quyết định nói ra chuyện kinh khủng đó.

"Có chuyện gì mà lại nghiêm trọng như vậy? Thôi nào, mau nói cho em biết đi”

Trong lúc Mạnh Tân Lương đang suy nghĩ, Nhan Ngọc cũng không nhàn rỗi, cô cẩn thận quan sát biểu tình của Mạnh Tân Lương, trái tim cô trùng xuống, cô cảng ngày càng chắc chẵn rằng những gì anh sẽ nói tiếp theo hẳn là một tin xấu.

Không còn nghỉ ngờ gì nữa, Mạnh Tân Lương suy nghĩ một lúc rồi khó khăn mở lời: "Trần Ngọc Văn, cô ấy... đã xảy ra chuyện rồi”

"Ngọc Văn? Cô ấy bị sao vậy?" Nhan Ngọc khẽ cau mày, tim đập lệch một nhịp, Trần Ngọc Văn đã xảy ra chuyện gì vậy? Điều gì có thể xảy ra với cô ấy?

“Cô ấy... đã bị người ta cưỡng hiếp, người cưỡng hiếp là bạn học của cô ấy ngày hôm qua” Mạnh Tân Lương hít một hơi thật sâu và cuối cùng nói ra toàn bộ sự tình.

"Cái gì?! Anh nói Ngọc Văn cô ấy.."

Nhan Ngọc khẽ mở to mắt, cố gắng đọc vị biểu cảm của Mạnh Tân Lương trong vài giây, sau đó hạ âm lượng xuống, thấp giọng hỏi: "Làm sao có thể... chuyện gì đã xảy ra vậy?"

"Ai da... tất cả là lỗi của anh. Anh đã quá tin tưởng bạn học của cô ấy. Khi Trần Ngọc Văn say rượu, anh đã giao cô ấy cho người khác..."

Mạnh Tân Lương thở dài thườn thượt, đôi lông mày của anh nhíu lại, trong lòng anh đột nhiên dâng lên một cảm giác tội lỗi sâu sắc.

Nhan Ngọc nhớ lại bộ dạng của người thanh niên tối hôm qua, cậu ta gầy gò đeo kính cận, lại là một tên mọt sách, dù có nghĩ thế nào cũng không thấy anh ta giống một kẻ đi cưỡng hiếp bạn nữ cùng lớp: "Người thanh niên tối hôm qua đã làm gì cô ấy? Còn cô gái đó thì sao, cô ấy không phải là bạn tốt của Trần Ngọc Văn hay sao?"

Mạnh Tân Lương trầm giọng kế lại toàn bộ sự việc: "Miêu Miêu sau đó đã bị chàng trai kia bắt đi... Ngọc Văn nói rằng anh ta đã theo đuổi cô ấy một cách bí mật và cô ấy không đồng ý. Mặc dù cô ấy có rất nhiều bạn là con trai nhưng cô ấy không bao giờ lộn xôn hay có bất kì suy nghĩ, hành động nào trên mức bạn bè. Hơn nữa, cô ấy nói rằng cô ấy sẽ để lại lần đầu tiên của mình cho anh... Vậy mà kết quả, cô ấy lại bị người bạn học hôm qua phá thân... Cô ấy thức dậy vào sáng nay và nhìn thấy bản thân trần trưỡng ngủ dưới chăn cùng với một chàng trai, cô đã muốn gọi cảnh sát nhưng chàng trai lại nói rằng đêm qua là cô tự nguyện, nhưng cô hoàn toàn không hề nhớ gì cả... Cô ấy chắc chắn mình đã bị cưỡng hiếp, nhưng tên kia đã chuẩn bị sẵn sàng để chuyển đến trường ở nước ngoài và anh ta khẳng định anh ta cố ý, thừa nhận không theo đuổi được cô ấy nên đã nhân lúc cô bất tỉnh, thần trí không rõ mà cưỡng hiếp cô ấy, sau đó liền rũ bỏ trách nhiệm mà rời đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK