hoa huy*t đỏ hỏn được côn th*t hung tợn ra vào, dịch mật ngọt ngào chảy ra theo côn th*t nhanh chóng tạo thành một vòng tròn bọt trắng sữa dưới cái va chạm mãnh liệt.
"A a a a thật nhanh quá... Em sắp lên đỉnh rồi, không cần phải cọ sát nơi đó nữa đâu... a anh ** em thật thoải mái... ** em đến chết đi em muốn quá!"
Trong gương, hai má Nhan Ngọc ửng hồng vì d*m thủy chảy ra quá nhiều, từ đôi môi ửng hồng phát ra những tiếng kêu dâm đãng, hai cái vú quyến rũ đung đưa dâm đãng, hai núm vú bên trên cũng đang run rẩy.
Nhan Ngọc cô ấy chỉ mặc một cái áo khoác voan mỏng màu đỏ, và một mảnh quần lót không dày hơn sợi dây đã bị kéo sang một bên từ lâu, và âm hộ của cô được côn th*t đâm vào đến thác loạn
Đây có phải là cảm giác của Nhan Ngọc khi bị Mạnh Tân Lương làm tình không?
Thật hấp dẫn khi thấy quả bóng tuyết trên ngực cô ấy liên tục được lắc lư, và núm vú cứng màu đỏ anh đào đang tạo thành những vòng tròn trên đó. Thảo nào Mạnh Tân Lương không thể rời tay khỏi vị trí ấy và ngừng xoa nắn.
Nhan Ngọc nhìn chằm chằm vào chiếc cằm gợi cảm của Mạnh Tân Lương trong gương một cách mê hoặc, vặn vẹo cái eo của cô một cách cưỡng nhiệt để làm cho côn th*t của Mạnh Tân Lương có thể đâm sâu hơn, và một lúc sau cô đã đạt cực khoái.
Sau khi cao trào, hoa huy*t của Nhan Ngọc càng ngày càng mềm mại, không tự chủ sẽ co rút lại, Mạnh Tân Lương mạnh mẽ đâm vào cô, đâm vào tiểu huyệt bé nhỏ thành thục cả trăm lần, như thể anh đang sức lực giống như người xuất tỉnh vào trong Diêm Tình. Cơ thể của Yu.
Nhan Ngọc hét thất thanh đến khản cả cổ, cô ấy lắc lư lên xuống với Mạnh Tân Lương một cách yếu ớt.
Không biết đã qua bao lâu, cho đến khi Nhan Ngọc găn như ngất đi vì kiệt sức, cô bàng hoàng cảm thấy một lượng lớn chất lỏng nóng và đặc lấp đầy vào da thịt tê dại bên trong của tiểu huyệt.
Bắn vào bên trong em đi... Mạnh Tân Lương, em thực sự thích anh... Em muốn giữ tất cả mọi thứ thuộc về anh trong cơ thể của em.
Sau một lúc lâu, Mạnh Tân Lương rút côn th*t hung tợn của bản thân ra khỏi hạ bộ của Nhan Ngọc, có lẽ anh đã bản quá sâu nên tỉnh trùng cô đặc trong lỗ mới từ từ chảy ra sau vài giây.
Nhìn chằm chằm khuôn mặt đờ đẫn và hốt hoảng của mình trong gương, rồi đưa mắt di chuyến đến hoa huy*t đỏ tươi đang phun ra chất trắng đục không khép lại được, cuối cùng Nhan Ngọc không kìm được mà ngất đi chìm vào cơn mê man.
Sau khi xuất tinh, Mạnh Tân Lương dùng hai tay đỡ lấy cơ thế của Nhan Ngọc, hơi thở nặng nề của anh ấy dần dần lảng xuống, đôi mắt đỏ hoe cũng dần trở lại trong sáng như ban đầu.
Nhan Ngọc đã rơi vào trạng thái nửa tỉnh nửa mê, Mạnh Tân Lương bình tĩnh lại, anh ấy nhìn châm châm vào Nhan Ngọc còn đang nhằm mắt trong gương, lông mi đen vẫn còn đọng những giọt nước mắt long lanh như những viên pha lê, đôi môi đỏ mọng và đãy đặn đang hơi hé mở, để lộ rang trắng như gốm sứ của mình.
Di chuyển xuống phía dưới nữa là hai xương quai xanh mảnh mai, hốc vai của Nhan Ngọc trũng sâu, gợi cảm không thể tả, khiến người ta không kiềm được chỉ muốn liếm hôn.
Cặp ngực đẫy đà do chính mình làm sung đỏ lên đã có những đường nét căng tròn, đôi gò màu hồng đảo pha lẫn với màu đỏ thẫm, sưng lên thành một vòng tròn, núm vú như hạt anh đào cũng đỏ bừng sưng lên.
Hai chân thon dài của Nhan Ngọc trắng nõn yếu ớt mở ra, đối diện với gương, hai mép đùi bên trong chuyển từ màu trắng sữa sang màu hồng mềm mại kéo dài cho đến hai cánh hoa nơi cửa huyệt mập mạp mềm nhũn, hướng chính giữa là lỗ huyệt đang đỏ bừng.
Lúc này, mặc dù chủ nhân của tiểu huyệt nhỏ kia đã mất đi toàn bộ sức lực nhưng miệng lỗ vẫn đang đóng mở, lúc nãy bị côn th*t đâm vào sâu mà bây giờ đè ép khẽ mấp máy, cả hoa huy*t run rẩy đem thứ chất lỏng bên trong đẩy toàn bộ ra bên ngoài cửa huyệt.
Đối diện với chân dung người con gái như một bức tranh diễm lệ và xinh đẹp này, thân dưới của Mạnh Tân Lương lại cứng lên. Anh nhịn không nổi dục vọng của bản thân nên trong lòng mắng chửi, phỉ nhổ vào sự thiếu nghị lực của chính mình khi không chịu được sự hấp dẫn này.
Ham muốn và giận dữ lại nổi lên, và anh lại ** Nhan Ngọc
Mạnh Tân Lương một tay nằm lấy vai Nhan Ngọc, tay còn lại của anh chạm đến hạ bộ của Nhan Ngọc, đưa ngón tay vào rồi từ từ đút vào trong, cố gắng móc lấy những dòng tỉnh khí của đàn ông bên trong cô ra bên ngoài.
Vẫn còn rất nhiều tinh dịch trong cơ thể Nhan Ngọc. Mạnh Tân Lương đã rất cẩn thận để bản thân không xuất tinh vào trong tiểu huyệt của cô kể từ khi anh quyết định ở bên cạnh Nhan Ngọc. Dù sao thì anh vẫn chưa hoàn toàn thuộc lòng chu kỳ kinh nguyệt của Nhan Ngọc, và hơn nữa anh cần phải có trách nhiệm với cô gái này.
Chỉ không ngờ rằng, trước khi anh có thể xác nhận rõ ràng muốn ở cạnh bên và bắt đầu một mối quan hệ nghiêm túc với Nhan Ngọc, bọn họ lại không có nhiều cơ hội ở bên nhau, lần này Mạnh Tân Lương lại bốc hỏa bản toàn bộ tỉnh dịch của anh vào, chưa kể còn làm tình khiến cô gần như ngất đi... Loại rối rắm trong hoàn cảnh éo le hiện tại này khiến Mạnh Tân Lương cảm thấy mình sắp bị xé làm đôi.
"Ô... Anh Lương?"
Nhan Ngọc thực sự đã tỉnh táo từ lâu, chỉ là cô ấy muốn nằm trong vòng tay Mạnh Tân Lương một lúc, cả người đã bị làm đến nhũn ra rồi, vậy mà vẫn giống như cây tơ hồng vàng quấn quýt bám vào anh không rời, điều này với bất kì người đàn ông nào cũng là chuyện rất đáng để kiêu ngạo.
Nhưng khi hai ngón tay to và dài của Mạnh Tân Lương được nhét vào, tiểu huyệt vẫn đang trong tình trạng mẫn cảm lập tức bị những đầu ngón tay tương đối thô ráp di chuyển, Nhan Ngọc không khỏi khẽ khịt mũi một cái rên rỉ, eo thon khế đung đưa, có không có cách nào để giả vờ hôn mê.
"Đừng có nhúc nhích, anh giúp em lấy tỉnh dịch ra khỏi tiểu huyệt” . Đam Mỹ Hiện Đại
Mạnh Tân Lương trầm giọng nói, hai tay to nắm lấy cặp mông đang co giật của Nhan Ngọc, ngón tay của anh tiếp tục thăm dò trong da thịt nơi tiểu huyệt của cô.
"Tại sao anh phải làm vậy? Có phải vì anh không thích em nên không muốn để lại bên trong em bất cứ cái gì sao? Xuất tinh vào người em làm anh khó chịu quá à? Phải rồi, lần trước ở trong khách sạn anh cũng không xuất tinh vào bên trong em đúng không? Quả nhiên là tự em đa tình mà”
Ngay khi Nhan Ngọc nghe thấy lời này, hai gò má cô vốn vẫn còn đang đỏ bừng do cao trào liền lập tức tái đi, như thể cô đã phải chịu rất nhiều đau buồn và uất ức.
Những giọt nước mắt to tròn lăn dài trên đôi mắt đỏ hoe của Nhan Ngọc, tí tách mà chảy xuống, cô vươn bàn tay nhỏ bé của mình dịu dàng nắm lấy cổ tay Manh Xinliang, ngăn không cho anh nói tiếp.