Mạnh Tân Lương tự nhiên nhận được một loại sức hấp dẫn khiến người ta muốn nhìn kỹ hơn.
Lúc đầu anh còn tưởng rằng Nhan Ngọc đang mời anh làm chuyện gì đó, nhưng sau vài lần đều phát hiện không phải, mỗi lần cảm thấy Nhan Ngọc đang nhìn vào côn th*t của mình, Nhan Ngọc liền quay người bước đi.
Đó chẳng phải là Nhan Ngọc đang gửi tín hiệu cho anh sao? Nhưng sức sóng của cô ấy là thật và quyến rũ, hấp dẫn như quả chín mọng treo sương. Có lẽ nào... cô ấy đã có một người mới sau khi lạnh nhạt với anh?
Nhan Ngọc làm những hành động dâm đãng như vậy không phải để trưng cho anh xem sao? Làn sóng quyến rũ của cô ấy là sự nũng nịu, nó giống như quả mọng đẫm sương mê hoặc người ta hái lấy. Nghĩ đến khả năng Nhan Ngọc có thể đã ngủ với người khác, trái tim Mạnh Tân Lương chùng xuống.
Sau vài lần khiêu khích anh như vậy, Nhan Ngọc cảm thấy chính bản thân cũng có chút không thể chịu đựng được nữa, trong vài đêm, cô ấy tự đưa ngón tay vào tiểu huyệt của bản thân và tưởng tượng đó là Mạnh Tân Lương, nhưng nó không làm cô ấy bớt ham muốn chút nào.
Trên trời cao dường như đã nghe thấy sự bất mãn của Nhan Ngọc nên đã ban cho cô một cơ hội tuyệt vời.
Trong thời gian thực tập tại trường, Nhan Ngọc và Trần Ngọc Văn đều được chỉ định làm trợ lý cho một studio có trình độ tốt.
Có một nhiếp ảnh gia đến từ quốc gia F tên là Vincent ở studio, trông anh ta giống như Leonardo Dicarpio* khi đã phát phì cầm súng nước. Anh ta có mái tóc vàng và mắt xanh, một cái mũi cao và đôi mắt sâu. Anh ấy cao, có lông mày và đôi mắt sâu, mang phong cách lãng tử và có thể nói được khá tốt tiếng Trung.
Trong thời gian thực tập, Nhan Ngọc ăn mặc chỉnh te hơn một chút, những đường nét cơ thế đẹp của cô ấy trở nên sáng sủa và bắt mắt trong bộ đồng phục với áo sơ mi trắng.
Nhiếp ảnh gia dường như rất thích vẻ ngoài trong sáng và thân hình nóng bỏng của Nhan Ngọc, khi họ gặp nhau lã đầu tiên, anh ấy đã muốn hôn lên má Nhan Ngọc để bày tỏ cảm tình của mình, nhưng may mẫn thay, Nhan Ngọc đã tránh anh ta kịp thời
Nhan Ngọc biết rằng nhiếp ảnh gia đã có ý thích với cô, cô đã luôn từ chối loại đàn ông này, vả lại hôm nay, Mạnh Tân Lương cũng có đến.
Cuối cùng, Mạnh Tân Lương cũng đã có thể gặp Nhan Ngọc, khoảng thời gian vừa rồi đúng là không dễ dàng gì mới gặp được Nhan Ngọc, đã vậy lại còn là do Trần Ngọc Văn bảo qua giúp đỡ, ở đó có Cố Tư Thành đi cùng với lí do rất hợp lí, cơ hội tốt thế này Mạnh Tân Lương không thể bỏ qua, dù có phải bỏ cả tiết cũng phải đến.
Nhìn thấy Mạnh Tân Lương đang ngồi bên ngoài đợi họ, Nhan Ngọc thay đổi thái độ thành lạnh lùng, giả vờ thản nhiên vươn vai trước nhiếp ảnh gia, đồng thời nháy mắt với nhiếp ảnh gia một cách bí mật, mỉm cười ngượng ngùng.
Nhiếp ảnh gia đã bị ánh mắt quyến rũ của Nhan Ngọc làm cho cứng người. Anh ta nhìn chằm chằm vào bộ ngực đầy đặn của Nhan Ngọc và nói rằng Nhan Ngọc đã truyền cảm hứng để anh sáng tạo, hôm nay anh muốn Nhan Ngọc thử sức làm cho anh một lần.
Chủ studio rất coi trọng nhiếp ảnh gia, nên đã giục Nhan Ngọc vào phòng thay quần áo. Điều này năm trong dự đoán ban đầu của Nhan Ngọc, nhưng cô ấy vẫn giả vờ ngạc nhiên rồi đi thay quần áo của mình.
Nhan Ngọc, người bước ra từ phòng thay đõ đều khiến tất cả những người đàn ông có mặt đồng loạt nuốt nước bọt.
Đó là một chiếc váy thêu hoa kiểu Trung Quốc thời phong kiến, nhưng nó chỉ là một chiếc váy ngủ vì nó trông quá... gợi cảm.
Nhan Ngọc cụp mắt xuống, giả vờ ngượng ngùng, đón nhận sự soi mói của mọi người, sau đó đứng ở trung tâm trường quay theo lời mời của nhiếp ảnh gia.
Một lớp vải mỏng như chiếc yếm đào ngắn cũn cỡn chỉ vừa đủ để quấn quanh cặp đồi núi to đầy đặn và hếch lên của Nhan Ngọc, theo cử động của cô mà lắc lư như từng đợt sóng.
Một sợi dây mảnh được buộc quanh chiếc cổ trắng ngần và có thể tuột ra bằng một cái kéo nhẹ nhàng.
Phần thân dưới là một chiếc quần lót nhỏ cùng với chiếc yếm, phía sau có thắt một sợi dây mảnh ở đường may hông, trên phần đầu nhũ hoa và mu tiểu huyệt được thêu điểm bằng một vài bông hoa nhỏ để tránh cho người mẫu bị lộ những điểm nhạy cảm.
Chiếc áo khoác ngoài là một chiếc áo cánh mỏng và nhẹ hơn. Nó không khác gì chiếc áo trong suốt dưới hàng tá ánh sáng chói lóa của studio. Nó phác họa hình dáng cặp mông và bộ ngực trắng như sứ của Nhan Ngọc, nhưng người ta không thể nhìn xuyên vào trong nó hoàn toàn, bộ ngực và cặp mông lúc ẩn lúc hiện lại càng hấp dẫn, khiến những người xem không khỏi ngứa ngáy.
Nhan Ngọc cố tình thụ lại, kéo sát chiếc áo khoác nhẹ vào người cô, càng làm lộ rõ những đường nét trên cơ thể tuyệt diệu.
Đôi mắt xanh của nhiếp ảnh gia khiến ta tưởng tượng như đôi mắt giống như con sói đói, và anh ta đã hướng dẫn Nhan Ngọc tạo nhiều tư thế mê hoặc khác nhau.
Người Nhan Ngọc được bao phủ bởi một thứ hào quang giống như thần quang vô song, quyến rũ mê người, cô phát huy sức hấp dẫn trong cơ thể đến cực điểm, chẳng qua là hấp thu tỉnh hoa của người đàn ông phía dưới thân cô.
Tất cả những người đàn ông có mặt đều ước răng họ có thể tận mắt xé toạc bộ quần áo khó coi của Nhan Ngọc, và nhét côn th*t đã cương cứng của họ vào âm hộ của tiểu dâm đãng này để nếm thử mùi vị cô như thế nào.
Nhan Ngọc dường như không nhìn ra được mong muốn của người khác đối với mình, cô ấy vẫn hồn nhiên vui vẻ, giống như chỉ đơn giản là cô ấy cảm thấy mình được khẳng định và khen ngợi
Vén quần áo, cúi người, chu mông, nằm nghiêng, liếm ngón tay, cắn môi, Nhan Ngọc ngoan ngoãn thực hiện mọi chỉ dẫn của nhiếp ảnh gia, cô không kiềm chế được thả hồn ra ngoài.
Đây là lần đầu tiên cô ấy có sức hút như vậy trước công chúng.
Mạnh Tân Lương cảm giác trong mắt anh nổi lửa.
Đáng lẽ cô là người phụ nữ của riêng anh, bộ ngực mềm mại và hương vị của bờ mông chỉ thuộc về anh, làm sao cô có thể khoe ra để người khác để mọi người cùng chiêm ngưỡng và tán dương như vậy?