Không thể tưởng tượng được anh lại làm một chuyện cầm thú như vậy với bạn thân của bạn gái mình.
Nhan Ngọc di chuyển eo một chút, thít chặt tiểu huyệt, cố tình mút lấy dương v*t vẫn còn đang cảm ở bên trong.
côn th*t nhạy cảm của Mạnh Tân Lương lập tức có phản ứng. Anh nhanh chóng định thần lại, rút côn th*t của mình ra rồi ngồi bật dậy, nơi giao hợp của hai người phát ra một tiếng “chụt' vô cùng rõ ràng.
“A... Đau quá!”
Tiểu huyệt sưng tấy của Nhan Ngọc bị động tác bất ngờ này của anh làm cho phát đau, cô không nhịn được rên rỉ một tiếng.
côn th*t vẫn hơi cương cứng, bên trên dinh đây d*m thủy và tỉnh dịch. Mạnh Tân Lương nhìn chằm chằm Nhan Ngọc đang từ từ ngồi dậy, vẻ mặt vô cùng phức tạp.
Bầu ngực trắng nõn và mềm mại của Nhan Ngọc nối rõ vết răng, giữa chân cô cũng đỏ bừng không khép lại được, tỉnh dịch từ từ chảy ra từ bên trong.
Mạnh Tân Lương biết tất cả những chuyện này đều do mình gây ra, anh cũng biết thể lực của mình tốt như thế nào.
Điều càng cầm thú hơn chính là khi nhìn thấy tình trạng thảm hại đó của Nhan Ngọc, anh lại có phản. ứng, côn th*t của anh đần đần ngóc đầu lên.
Nhan Ngọc không dám nhìn Mạnh Tân Lương, cô rất sợ sau khi Mạnh Tân Lương tỉnh dậy sẽ nhận ra mọi chuyện đêm qua đều do cô tính kế. Cô cố tình dạng hai chân ra trước mặt Mạnh Tân Lương, lộ ra vẻ đáng thương, tiểu huyệt tan nát, gương mặt như sắp khóc.
“Tối hôm qua... Anh uống say, anh xin lỗi... Hình như anh đã gây ra chuyện lớn, anh vào nhăm phòng...”
Mạnh Tân Lương nhìn xung quanh, đây rõ ràng là phòng của Nhan Ngọc.
Hôm qua cô còn hái một bó bồ công anh màu vàng trên núi, cảm vào một chiếc bình nhỏ, bày ngay dưới bức thư pháp trong phòng, trông thật sạch sẽ và thuần khiết.
Giống hệt như khí chất của cô vậy.
Mạnh Tân Lương kéo chắn che lên côn th*t đang cương cứng của mình, hít sâu một hơi điều chỉnh lại tâm trạng, một lát sau mới có thể nói tiếp: “Em chưa từng yêu đương, thân thể sạch sẽ, anh lại làm ra chuyện thế này... Em yên tâm, anh sẽ chịu trách nhiệm với em.”
Mạnh Tân Lương đột nhiên lại nhớ đến âm thanh thủ dâm của Nhan Ngọc trong phòng tắm ngày hôm đó.
"..."
Nhan Ngọc thở phào nhẹ nhõm, cúi đầu không. nói gì. Cô cúi đầu lặng lẽ khóc, sau đó lau nước mắt, cố gắng hết sức đóng vai thỏ con bị bắt nạt.
"... Anh sẽ nói chuyện với Trần Ngọc Văn, cho hai người một lời giải thích rõ ràng”
Nghe thấy Mạnh Tân Lương nói thế, trái tìm Nhan Ngọc như nhảy dựng lên.
Nói chuyện với Trần Ngọc Văn? Nói sau khi hai người uống say đã xảy ra quan hệ tình dục? Chắc anh sẽ không nói thẳng ra như thế chứ?
Trong lòng cô vô cùng hoảng loạn, nhưng trên mặt lại không có biểu hiện gì. Nhan Ngọc khẽ lắc đầu: "Anh không cần phải chịu trách nhiệm, tối qua... Chỉ là một tai nạn. Chúng ta đều là người trưởng thành, em cũng uống say, không phải lỗi của anh. Chỉ cần hai chúng ta coi như không có chuyện gì xảy ra là được, anh... là bạn trai của Ngọc Văn."
Nhan Ngọc cố tình nhấn mạnh mối quan hệ của Mạnh Tân Lương và Trần Ngọc Văn, đóng vai cô gái tốt bụng quan tâm đến cảm nhận của bạn thân mình.
“Không, anh không thể để em bị ấm ức”
Mạnh Tân Lương bình tĩnh nói, nhìn thân thế, Nhan Ngọc một chút: “Có phải em cảm thấy không thoải mái không? Anh... giúp em tắm rửa nhé?”