Mắt Nhan Ngọc hơi đỏ, cô ngượng ngùng bước vào trong phòng.
Phong cách của căn phòng này lấy cảm hứng từ Cung đình châu u thời Trung cổ, giữa đại sảnh rộng lớn có bốn cái cột trắng hình trụ, sàn nhà nhẫn bóng còn có thể nhìn thấy cả bóng người. Giữa căn phòng có một bể tắm nhỏ, bên cạnh có một tấm bảng màu đen dài nổi lên trên mặt nước, nối với cầu thang đi xuống nước, toàn bộ bồn tắm đều được làm băng đá cẩm thạch đen.
Bên cạnh có một cái khay nhỏ bên trên bày vài loại trái cây, một chai rượu vang đỏ và hai cái ly thuỷ nh.
Khi Nhan Ngọc vừa nhìn thấy rượu vang đỏ, cô không nhịn được mà nghĩ đến lăn dùng tiểu huyệt đút rượu vang đỏ cho Mạnh Tân Lương, ánh mắt quyến rũ của cô nhìn về phía Mạnh Tân Lương.
Hiến nhiên là Mạnh Tân Lương cũng nghĩ đến, vẻ mặt anh hơi xấu hổ, ánh mắt nhìn Nhan Ngọc càng khó nhịn hơn
Phía bên trên hồ nước được treo một chiếc đèn thuỷ tỉnh lộng lẫy, giờ phút này đang toả ra những ánh sáng trắng, chiếu vào nước hồ bơi khiến nước trở nên sáng bóng như tinh thạch.
Cách đó không xa là một cái giường lớn, ngăn cách bởi tấm rèm màu trắng, xa hơn nữa chính là một cái sân thượng.
Mọi thứ đều như đang nói với người đến đây răng, đây là một căn phòng sang trọng, nó có thể làm cho chủ căn phòng có cảm giác thoải mái nhất khi đến đây.
“Anh giúp em tâm được không, em không muốn chạm vào mình nữa” Ánh mắt Nhan Ngọc nhìn về phía bể tắm, cô mềm giọng làm nũng.
Những lời nói này nói ra đúng với ý trong lòng của Mạnh Tân Lương.
“Được thôi.”
Anh bị chai rượu vang đỏ kia câu đến lửa cháy bùng lên, anh hận không thể ấn Nhan Ngọc vào trong Iồng ngực của mình, tuỳ ý xoa năn.
Anh lột bỏ quăn áo giống như măng non của Nhan Ngọc, kéo cô đến bên cạnh bồn tắm. Mạnh Tân Lương bước xuống nước trước, sau đó đưa tay cho Nhan Ngọc. "Xuống dưới đi”
Ngón chân trắng nõn của Nhan Ngọc đạp lên trên viên đá cẩm thạch đen chìm một nửa trong nước, đôi chân mảnh khánh nhẹ nhàng đong đưa, mỗi lần nhấc chân đều sẽ dẫm vào bọt nước.
Sau khi xuống nước, Mạnh Tân Lương ôm Nhan Ngọc vào trong lòng, bàn tay to múc nước lên tưới vào đầu vai của Nhan Ngọc.
Nước ở trong hồ hơi nóng trượt xuống đầu vai mượt mà sau đó trượt xuống cặp vú và chảy vào cơ thể đang kề sát của hai người
“Ư.... Nóng” Làn da của Nhan Ngọc trắng nõn, cô nằm trong lồng ngực Mạnh Tân Lương nhẹ giọng nỉ non, cặp vú sữa ở trước ngực cọ sát vào cơ bắp của Mạnh Tân Lương.
Mạnh Tân Lương lấy tay múc nước mấy lần, đôi tay anh dính lên trên người Nhan Ngọc, từ bả vai cho đến cái eo nhỏ, cuối cùng xoa nhẹ lên cặp mông mềm mại kia.
“Đừng mà, như vậy không được đâu~”
Đã diễn kịch là phải diễn cho hết, Nhan Ngọc đỏ mặt, cô khẽ đẩy Mạnh Tân Lương muốn từ chối anh, sau đó cô định trèo lên trên bệ đá.
Cô cố ý quay cặp mông căng tròn như mật đào của mình về phía Mạnh Tân Lương, giữa khe thịt hồng nhạt kia còn đang chảy nước, không biết là nước trong bồn hay là dâm thuỷ của cô.
Mới vừa bước lên trên bệ đá, eo nhỏ của cô đã bị Manh Tân Lương đè lại. "Đừng đi, anh muốn em”