• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chu Khai Định nghe vậy, hơi suy nghĩ một chút, gật đầu đồng ý.

Thấy Chu Khai Định gật đầu, lúc này Lý lão mới nhìn qua thị nữ bên cạnh phân phó nói:

"Đi lấy sáu mươi sáu viên hạ phẩm linh thạch cho vị đạo hữu này."

Thừa dịp thị nữ đi lấy linh thạch, Chu Khai Định suy nghĩ một chút, hỏi một vài nghi hoặc trong lòng ra.

“Lý lão, Tinh Nguyên quả này có thể cất giữ nhiều năm sao?”

Vấn đề này trong bí phương truyền thừa kia không có ghi chép.

Lý lão nghe vậy, thấy nếu đã giao dịch thành công với người này, vậy miễn phí một tin tức không quá quan trọng cũng không sao.

Vì thế cười nói: "Đương nhiên có thể, chỉ cần đặt Tinh Nguyên quả vào trong hộp ngọc là có thể cam đoan mấy năm dược hiệu không tan.”

"Đương nhiên, thời gian lưu trữ quá lâu, như vậy giá trị của nó tự nhiên sẽ thấp hơn một chút."

Chu Khai Định yên lòng, vậy không cần mỗi năm đều phải tốn mấy tháng chạy một chuyến.

Cảm ơn Lý lão một tiếng, lúc này, thị nữ đã mang linh thạch tới, Chu Khai Định tiếp nhận linh thạch, ý thức đảo qua xác định số lượng không sai, lúc này mới theo thị nữ rời khỏi phòng nhỏ này.

Trên đường rời đi, Chu Khai Định hỏi thị nữ:

“Ngươi có biết đấu giá hội mấu ngày sau không?”

“Tiền bối muốn biết làm thế nào mới có thể tham gia đấu giá hội lần này chứ gì?”

Thị nữ cười khẽ.

Bị một tiểu thị nữ chọc thủng suy nghĩ trong lòng, khuôn mặt già của Chu Khai Định không khỏi hơi nóng lên.

Nhưng hắn chỉ ngượng ngùng mà không phủ nhận, dù sao đây cũng là thứ mình muốn hỏi, chỉ có thể gật đầu.

"Tiền bối chỉ cần mua đồ ở cửa hàng mà tông ta quản lý, tự nhiên sẽ nhận được giấy mời tham dự đấu giá miễn phí, đương nhiên chỉ có thế mà thôi.”

Nghe vậy, Chu Khai Định có chút bội phục, chỉ riêng hành động này sợ là có thể mang đến cho Trường Sinh cốc một lượng lớn thu nhập linh thạch.

Khẽ cảm thán, Chu Khai Định lại nói một tiếng cảm ơn, ra khỏi Linh Dược các.

Suy nghĩ lời thị nữ nói vừa rồi, Chu Khai Định có chút rối rắm.

Hai năm nay vì tìm cho Chu Lễ Thành một môn pháp quyết thượng đẳng, linh thạch trong nhà tiêu hao không ít, tuy rằng trong lúc đó hắn đi ra ngoài mấy lần, miễn cưỡng lấp đầy không ít, nhưng các khoản cần dùng đến linh thạch quá nhiều.

Hơn nữa trên đường tới đây, hắn đã dùng không ít đan dược bùa chú.

Tính cả thu hoạch lần này, cả chuyến đi hắn mới chỉ kiếm được mấy chục viên linh thạch mà thôi.

Suy nghĩ một chút, Chu Khai Định lại có chút không cam lòng, tràng diện long trọng như vậy, lại có thể tận mắt nhìn thấy Trúc Cơ Đan, cho dù tốn chút linh thạch thì đã sao chứ.

Trong đầu dường như có hai luồng suy nghĩ đang đánh nhau, ngươi đến ta lui, ngang tài ngang sắc.

"Tất cả đều do nghèo khó mà gây hoạ.”

Đi một hồi, Chu Khai Định ngừng lại, thần sắc có chút giật mình: "Ta suy nghĩ quá lòng vòng rồi, chỉ nói cần mua ở trong cửa hàng, nhưng cũng không quy định mua bao nhiêu.”

Nghĩ một hồi, hắn lại lắc đầu bật cười, trong lòng rộng mở tươi sáng không ít.

Tìm một cửa hàng mua bán đan dược, hỏi thị nữ trong cửa hàng thì đúng là như vậy, lúc này hắn mới móc ra mấy viên linh thạch, mua vài viên Hồi Khí Đan.

Trong ánh mắt kỳ dị của thị nữ, hắn thản nhiên nhận thiệp mời thị nữ đưa tới, nghênh ngang rời đi.

Có lẽ lúc này Chu Khai Định đã trở thành nhân vật truyền thuyết trong miệng thị nữ.

Sau khi Chu Khai Định rời đi, hắn tìm một nhà trọ rẻ tiền.

Đi vào, nhà trọ tuy rẻ tiền nhưng mỗi phòng đều có pháp trận cách âm, cực kỳ thoải mái, không đến mức bị quấy rầy.

Mấy ngày sau, Thiên Diệp thành càng ngày càng náo nhiệt, đệ tử trẻ tuổi, trưởng lão, đại tu sĩ Trúc Cơ các thế lực xung quanh hay tán tu đều nườm nượp tiến vào mỗi ngày.

Chu Khai Định vẫn luôn ở trong phòng, không đi ra ngoài, mỗi ngày tu hành Luyện khí, cũng vui vẻ tự tại, Mặc Huyền vẫn bị vây trong giấc ngủ say.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK