Chu Khai Định có chút kỳ quái, ngày xưa Mặc Huyền tuy cũng thường xuyên ngủ say, nhưng lại không giống mấy ngày nay.
Về phần không giống ở chỗ nào, Chu Khai Định cũng nói không ra, chỉ là cảm thụ được khí tức Mặc Huyền vững vàng, lại không có gì khác thường, thậm chí còn mạnh hơn so với lúc trước.
Suy nghĩ mãi vẫn không có kết quả, chỉ đành chờ Mặc Huyền tỉnh lại thảo luận, buông xuống suy nghĩ, Chu Khai Định ra cửa phòng, đi tới phòng đấu giá ở trung tâm.
Hôm nay là ngày đấu giá được tổ chức.
Trước khi đi tới phòng đấu giá, Chu Khai Định đưa thiệp mời trong tay cho người hầu.
Sau khi người hầu kiểm tra thiệp mời là thật, lại có một người hầu khác đến dẫn đường, đồng thời đưa cho Chu Khai Định một tấm ngọc giản cùng một khối ngọc bài hình tiểu pháp khí.
Giới thiệu nói: "Trong ngọc giản chính là tên và giới thiệu bảo vật đấu giá lần này, ngọc bài là đạo cụ đấu giá, nếu tiền bối muốn đấu giá, vậy cứ dùng pháp lực kích hoạt ngọc bài này là được.”
Vuốt ngọc bài, Chu Khai Định cảm thán: Không hổ là thế lực lớn, suy nghĩ thật chu đáo.
Phòng đấu giá lớn như vậy, nếu phải dùng giọng của mình mà hét giá, vậy cũng quá không có tình người rồi.
Hắn đi theo người hầu vào đại sảnh, tìm được vị trí ngồi xuống, thoáng đánh giá một vòng, lúc này, đã có không ít người tới, phần lớn đều là tu sĩ Luyện khí kỳ.
Ở lầu hai của phòng đấu giá là các phòng nhỏ, có lẽ các đại tu sĩ Trúc Cơ đều ở lầu hai.
Lấy ngọc giản ra, trước đó Chu Khai Định chỉ biết lần này sẽ đấu giá một viên cực phẩm Diên Thọ Đan cùng mấy viên Trúc Cơ đan, những thứ khác hắn hoàn toàn không biết.
Dù sao, cử hành buổi đấu giá lớn như vậy làm sao chỉ có hai loại bảo vật này được chứ, chỉ là hai loại này nổi danh nhất mà thôi.
Chìm vào tâm thần, tập trung nhìn vào.
Nhưng một lúc sau, Chu Khai Định mang theo vẻ mặt phức tạp đặt ngọc giản xuống, thở dài một tiếng.
Không phải bảo vật không đủ tốt, mà là loại nào Chu Khai Định cũng đều muốn.
Núi vàng ở trước mặt nhưng chỉ có thể tay không trở về, thật sự khó chịu.
Nếu đã hạ quyết tâm lần này đi chỉ để mở mang kiến thức, tâm tình Chu Khai Định rất nhanh đã bình phục lại, lẳng lặng dưỡng thần chờ đấu giá bắt đầu.
Một trận uy áp của Trúc Cơ chợt loé rồi biến mất, tiếp theo là một thanh âm già nua hùng hậu vang lên bên tai Chu Khai Định:
"Hôm nay lão phu sẽ là người bảo vệ buổi đấu giá này, hy vọng chư vị đạo hữu nể chút tình mọn, đừng ngông cuồng gây chuyện.”
Người này nói chuyện hoàn toàn không chút khách khí, nhưng khí thế khổng lồ chợt lóe lên kia không làm cho người ta cảm thấy hắn đang nói đùa.
"Không ngờ Thành chủ Thiên Diệp thành tự mình lên sân.”
Bên cạnh có người kinh ngạc lên tiếng.
Chu Khai Định nhớ lại tin tức của thành chủ Thiên Diệp thành, tu vi Trúc Cơ hậu kỳ, trưởng lão Trường Sinh cốc, tọa trấn thành Thiên Diệp mấy chục năm, nắm trong tay đại trận thượng phẩm cấp hai trong thành.
Quả thật có tư cách không khách khí.
Thành chủ Thiên Diệp thành nói xong liền không lên tiếng nữa.
Trong sân hơi im lặng, thẳng cho đến khi đấu giá sư mang kiện bảo vật đầu tiên đi lên, lúc này mới thay đổi bầu không khí trầm mặc, pháp lực lưu chuyển khắp nơi, kích hoạt ngọc bài.
Mấy kiện bảo vật mang ra đấu giá, đều là bảo vật nhất giai thượng phẩm, pháp khí, đan dược, bùa chú, công pháp tất cả đều có.
"Bảo vật tiếp theo là một viên Trúc Cơ Đan, giới thiệu cụ thể ta sẽ không nói nhiều, bắt đầu đấu giá, giá khởi điểm năm trăm hạ phẩm linh thạch."
Nghe được cái tên Trúc Cơ Đan, rất nhiều tu sĩ Luyện Khí kỳ trong sân đều loé lên ánh mắt sáng rực, nhưng nghe được giá khởi điểm, hơn chính thành tu sĩ đột loạt tắt lửa, trong lòng lạnh lẽo bi ai không thôi.
Chu Khai Định lắc đầu, cảm thụ được không khí bi thương, nội tâm cũng đồng cảm, đều là người khó khăn vùng vẫy tiến lên trong bùn lầy.