• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thừa dịp Mặc Huyền trầm tư, thanh niên thầm động, Kim Luân nhanh chóng bay ra.

Công kích lúc bất ngờ, đây là kinh nghiệm đúc kết ra sau nhiều năm chiến đấu của thanh niên tu sĩ.

Trận chiến sinh tử, chưa từng công bằng, chỉ có dùng hết thủ đoạn đổi lấy thắng lợi mới là chính đạo, dù sao nếu thất bại, thứ mất đi chính là tính mạng của mình.

Một đường vòng cung màu vàng xẹt qua, trong chớp mắt đã đi tới bên cạnh Mặc Huyền.

Mặc Huyền phục hồi tinh thần lại, mắt thấy Kim Luân công kích tới, lại tránh không kịp, chỉ có thể cứng đối cứng.

Kim Luân xẹt qua lân phiến trên người Mặc Huyền, bắn ra từng mảnh tinh quang văng khắp nơi, vẽ ra từng vệt trắng.

Vảy rắn nhận lực phản kích, bắn bay khúc xạ của Kim Luân, Kim Luân dưới sự thao túng của tu sĩ thanh niên, lại quay trở về, như thế, giao kích qua lại.

Chỉ trong thời gian ngắn, Mặc Huyền đã thừa nhận mấy lần công ích của Kim Luân.

Lân phiến Mặc Huyền cứng rắn, lực phòng ngự kinh người, dưới công kích liên tục này, cũng bị thương khá nặng.

Cứ tiếp tục như vậy, chỉ sợ thất bại cũng thành tất nhiên.

Chỉ có thể binh hành hiểm chiêu.

**Binh hành hiểm chiêu: ý nói trong tình thế nguy cấp đưa ra độc chiêu có thể tổn hại bản thân nhưng cũng có cơ may lật ngược tình thế.

Trong lòng Mặc Huyền đã có kế hoạch, không cố gắng né tránh Kim Luân có tốc độ cực nhanh kia nữa.

Thừa dịp Kim Luân lại tấn công tới, hắn không quan tâm, đi thẳng về phía thanh niên.

Thanh niên thấy Mặc Huyền từ bỏ phòng ngự tránh né mà bay thẳng đến hắn, trong lòng cũng hiểu ý định của Mặc Huyền.

"Muốn lấy thương đổi giết sao?"

"Vậy thì phải xem ngươi có bản lĩnh này hay không."

Toàn thân ngưng tụ kim giáp, bay ngược ra, tốc độ cũng không chậm, tay trái cầm thuẫn, tay phải chỉ huy Kim Luân công kích, có vẻ thành thạo.

“Hự!”

Mặc Huyền kêu lên đau đớn, khóe miệng hơi tràn máu, hiển nhiên cũng không dễ chịu gì, bị thanh niên nhìn thấu ý đồ, trong lúc nhất thời đương nhiên không đuổi kịp hắn.

Đầu Mặc Huyền nhảy số, nhanh chóng thay đổi kế sách.

Thừa dịp Kim Luân lần nữa tấn công về phía sau lưng, hắn vội vàng ngừng lại, quay đầu, mở miệng rộng, nhắm đúng thời cơ, một ngụm cắn chặt Kim Luân đang xoay tròn.

Kim Luân điên cuồng giãy giụa, muốn thoát khỏi khống chế của Mặc Huyền.

Thanh niên điên cuồng thúc dục pháp lực, ý đồ triệu hồi Toàn Kim Luân.

Một người một thú lại lâm vào thế giằng co.

Cảm nhận Kim Luân không ngừng động đậy trong miệng, Mặc Huyền biết thời cơ đã đến.

Nương theo đà giãy giụa của Kim Luân, thân rắn vung lên, nhanh chóng ném Kim Luân ra, vọt thẳng đến chỗ của thanh niên kia.

Đồng thời, trong lòng tức giận, hung tính bộc pháp, uy lực của thần thông Chuyển hoá Yêu thể cũng mạnh hơn một phần.

Tốc độ tăng đến tối đa, chạy về phía thanh niên tu sĩ.

Mặc Huyền bất ngờ không kịp đề phòng ném Kim Luân ra, tu sĩ thanh niên không kịp thu lực, pháp lực bị cắn trả, cũng kêu rên một tiếng, kinh mạch đau đớn, hiển nhiên là bị thương.

Không kịp xử lý kinh mạch bị hao tổn trong cơ thể.

Tu sĩ thanh niên cố gắng khống chế Toàn Kim Luân đang bay nhanh tới, lúc này mới khiến tốc độ của nó ngừng lại.

Lúc này, Mặc Huyền đã đi tới trước người, tản ra hung uy nồng đậm.

Tu sĩ thanh niên chỉ kịp đặt Kim Luân ngang trước người, đồng thời dựng thẳng kim thuẫn, kim giáp cũng được ngưng tụ dày hơn, chuẩn bị đầy đủ các tầng phòng ngự.

Khí thế Mặc Huyền không giảm, vung đầu ném kim luân, thân hình thẳng tắp phá vỡ kim thuẫn, lợi dụng quán tính, đụng phải kim quang giáp.

Kim giáp lắc lư, nhưng không bị nghiền nát.

Thanh niên vừa thở phào nhẹ nhõm, muốn mượn thế lui về phía sau.

Ai ngờ, khi toàn bộ thân thể Mặc Huyền đụng vào, đuôi rắn cũng quấn lấy thanh niên.

Đây là phương pháp săn mồi và thắt cổ thường được sử dụng của rắn cỡ lớn, ép chặt con mồi đến chết.

Thân thể Mặc Huyền chậm rãi thắt chặt, từng vòng từng vòng thân rắn quấn lấy thanh niên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK