Manh mối lại đứt đoạn, Lục lão cũng lười nhác ở lại Dương gia, nhanh chóng rời đi. Mà Dương gia cũng đảm bảo rằng sẽ truy tra bằng được tung tích hóa thân của Xương Cuồng.
Đợi sau khi Lục lão rời đi, Dương Chấn Sơn chau mày tính toán một hồi liền triệu tập cao tầng của Dương gia để nghị sự.
...
Nhật Nguyệt Giới, ngày hai mươi tám tháng một năm một nghìn không trăm mười một.
Đi qua mười ngày chỉnh đốn, Tinh Khư đã hoàn tất việc kết nối, về sau chỉ cần đợi Lý Phi Nhi chậm rãi luyện hóa nốt linh tính của Huyết Linh Minh là được. Tiểu thế giới cũng sơ bộ dung hòa cùng sơn cốc, mặc dù kích thước bị thu hẹp khác nhiều, chỉ còn hơn ba mươi dặm nhưng cũng đủ để Dương Thiên hài lòng, được mệnh danh là Nhật Nguyệt Giới.
Phòng hộ đại trận cần có nhiều thay đổi cho nên đến hiện tại cũng chưa hoàn thiện nhưng đã có phương án xây dựng mới. Thay vì phải đi tìm chủ linh cho đại trận thì có Giới Linh như Lý Phi Nhi ở đây đã không phải là vấn đề. Trong trạng thái bình thường Cửu Vỹ Tử Hỏa Hồ sẽ ngủ say tích lũy năng lượng, còn khi chiến đấu sẽ do Lý Phi Nhi điều khiển.
Mười ngày cũng đủ để Lý Phi Nhi hoàn thiện Vạn Dung Hồ đến mức tối ưu nhất, trở thành nguồn năng lượng dồi dào cho toàn bộ Nhật Nguyệt Giới. Vạn Dung Hồ thay thế vị trí của hồ nước cũ, mặc dù trông khá vô hại nhưng khi bị rơi xuống hồ này thì mọi thứ đều sẽ bị luyện hóa thành năng lượng thuần túy hết, hơn nữa chất lượng năng lượng sẽ càng lúc càng tăng cao, đủ để cả thế giới tiêu sài hoang phí.
Nhật Nguyệt Tháp cũng được hoàn thiện hết chín tầng, Lý Phi Nhi khắc họa huyền văn cực kỳ tốt, dễ dàng chia sẻ khối lượng công việc với Dương Thiên, đồng thời còn sửa đổi đại trận cho ráp nối một cách hoàn mỹ hơn.
Có điều đại trận vẫn chưa thể kích hoạt được, theo sự sửa đổi của Lý Phi Nhi thì Nhật Nguyệt Tháp đã kết nổi vào trong bản nguyên của Nhật Nguyệt Giới, sẽ mất một chút thời gian để Nhật Nguyệt Tháp trở thành “tâm giới” của Nhật Nguyệt Giới.
Nhưng Dương Thiên không vội, quá trình này có thể mất mấy năm, nhưng đổi lại Nhật Nguyệt Tháp có thể trở thành một món Vương Binh thậm chí là hơn nữa. Cũng vì việc thay đổi này mà Thiên Phương Văn Khối bị Dương Thiên “vô tình” dứt bỏ khỏi địa vị tâm giới “cao quý”.
Đồng thời Dương Thiên cũng tiện tay điều chỉnh lại Thiên Phương Văn Khối, thay hình đổi dạng thành hai chiếc nhẫn đeo ở hai ngón giữa hai tay. Dương Thiên cảm thấy việc nâng khối lập phương thì điều động hai tay dễ hơn nhiều. Cũng may không phải thao tác gì khó khăn, tiêu tốn nửa ngày là đã thay hình đổi dạng của Thiên Phương Văn Khối được rồi, dù gì thì nó cũng bị thay hình đổi dạng từ khi dung nhập thành Tâm Giới.
Dương Thiên gọi nó là Cố Ngưng Giới.
Đến đây những khối hộp còn lại của Thiên Phương Văn Khối đã hoàn toàn bị loại bỏ, trở thành những khối hộp vô dụng, có chăng chỉ có chút tác dụng với Tinh Khư mà thôi.
Mọi chuyện diễn ra trên cả thuận lợi, chỉ dùng thời gian mười ngày mà đã đi được một chặng đường rất dài.
Hôm nay, Lâm Thương tìm đến Dương Thiên.
Đã đến lúc xuất phát dến Đại Hội Võ Lâm.
...
Vân Lan Vương Triều ngũ đại môn phái phân bố tương đối xa xách, phân biệt chiếm cứ năm phương vị xung quanh Vương Đô.
Đông Bắc Huyết Đao Tông, ngự trị Hoa Lư Thành.
Tây Bắc Cửu Tiên Sơn, ngự trị Thanh La Thành.
Tây Nam Hổ Huyền Lĩnh, ngự trị Thuận Nguyên Thành.
Chính nam Thư Kiếm Trang, ngự trị Bích Chân Thành.
Đông Nam Thanh Vân Tông, ngự trị Hải Vân Thành.
Bởi vì vị trí địa lý cho nên Hải Vân Thành vừa vặn lại nằm phía đông của Nam An Thành, khoảng cách gần vạn dặm xa, Dương Thiên lên đường sớm mấy ngày cũng chỉ tính thời gian vừa kịp.
Không sớm không muộn mà thôi.
Việc di chuyển có chút vất vả cho nên Dương Thiên không khỏi đem ý nghĩ đưa đến trên truyền tống trận, đáng tiếc truyền tống trận của Thần Hành Thương Hội không thể vận chuyển người được, trừ khi người đó có thuộc tính không gian, nếu không trong lúc truyền tống sẽ lâm vào trạng thái yếu nhược tột độ, cực kỳ nguy hiểm.
Loại truyền tống trận sử dụng không gian chi trụ như ở Tiên Long Bí Cảnh thì từ rất lâu rồi không có người nào ở Đông Nam Vực biết chế tác cả. Dương Thiên cũng không biết tại sao truyền thừa ở đại vực này lại bị đoạn tuyệt như thế nhưng hiển nhiên đấy không phải là một điều tốt rồi.
Ba ngày sau, đêm muộn gió mát, ánh trăng vừa vặn. Dương Thiên cùng với Lâm Thương ngồi trên xe ngựa, chậm rãi đi vào Hải Vân Thành.
Tinh Võng trải dài toàn bộ thiên hạ, mặc dù phát triển cấp tốc dẫn đến có chút bất ổn, nhưng từ sự việc Lâm Chính Vương về sau, đám người này đã hiểu chuyện hơn rất nhiều rồi. Tình báo của Hải Vân Thành cũng nhanh chóng được xử lý đưa đến trong tay của Dương Thiên.
Mục đích của Dương Thiên không chỉ có phá rối Thanh Vân Tông, còn có một số chuyện quan trọng không kém. Mười đại thế gia đột nhiên không một tung tích là một vấn đề rất lớn, thậm chí ảnh hưởng đến vận mệnh cả đại lục, cho nên Dương Thiên muốn điều tra một chút.
Nếu như có thể sự tình thuận lợi, có thể lèo lái một số thế lực, thu phục một chút thế lực nhỏ, đồng thời để cho Tinh Võng thẩm thấu vào các thế lực lớn. Cái nào cũng đều là mục tiêu quan trọng cả.
Dương Thiên vốn chỉ muốn giữ cho bản thân có một cuộc sống tốt đẹp thôi nhưng theo lời của Tiểu Kỳ thì hắn lại là “người mang thiên mệnh”, tranh đấu trong đại kiếp này là điều không thể tránh khỏi, không đấu cũng không được.
Dương Thiên mặc dù không quá tin tưởng “vận mệnh” nhưng loạn thế nổi lên là có thật, mà sống trong loạn thế cần có thực lực càng mạnh càng tốt. Củng cố thế lực cũng là một biện pháp gia tăng thực lực. Cho nên dù muốn hay không, Dương Thiên cũng phải “tính toán” thiên hạ một phen.
Tình báo được tổng hợp ở trong tay của Dương Thiên, sau một hồi duyệt đọc kỹ lưỡng, Dương Thiên đem tập tình báo này thiêu hủy. Việc tổng hợp này do một Tinh Giám ở trong Hải Vân Thành tổng hợp, nói chung cũng không có kỹ năng xử lý đặc biệt, được cái ngắn gọi rõ ràng.
Dương Thiên không khỏi thở dài, thời gian phát triển của Tinh Võng vẫn còn quá ngắn, cần phải nhanh chóng tìm ra Tinh Sứ đề chịu trách nhiệm tổng hợp tin tức mới được. Dựa theo phân cấp của Tinh Giám thì kẻ tổng hợp tư liệu này đã biết quá nhiều chuyện rồi.
Nếu như là người ưu tú, có sở trường về văn tổng hợp tin tức thì Dương Thiên có thể cất nhắc lên vị trí Tinh Sứ nhưng đáng tiếc kẻ này lại không có, cho nên trở thành một tiếc nuối nho nhỏ.
Trở lại với Hải Vân Thành, thế lực ở đây không rắc rối lắm, dù sao chịu sự cai quản tuyệt đối của Thanh Vân Tông cho nên giai cấp cũng không nhiều. Chủ yếu là gia quyến của đệ tử tông môn mà thôi. Dù vẫn có thành chủ nhưng hành sự hoàn toàn theo quy định của Thanh Vân Tông đề ra. Thành ra vẫn có nhiều bất cấp, gia đình đệ tử nội môn khi dễ gia đình đệ tử ngoại môn cũng không có gì là lạ.
Dạo gần đây, do đại hội võ lâm cho nên nhiều thế lực đổ về nơi đây khiến tình cảnh cực kỳ hỗn loạn. Có chút thế gia ngày thường đã quen thói hung hang mà xảy ra tranh chấp, không ít lần đánh nhau xảy ra nhân mạng rồi đâu.
Dương Thiên cảm thấy tình cảnh này thật thú vị, chỉ có càng náo loạn thì càng có lợi cho hắn, tình báo lại càng có giá trị hơn.
Nhưng để Dương Thiên quan tâm nhất đấy chính là mục đích của Thanh Vân Tông. Phải biết còn hai năm nữa mới đúng chu kỳ hai mươi năm của đại hội võ lâm, tại sao Thanh Vân Tông lại có thể tổ chức đại hội võ lâm vào lúc này, đồng thời còn lấy được sự chấp thuận của Võ Lâm Quán.
Võ Lâm Quán là một thế lực thần bí, nghe nói thống lĩnh toàn bộ chốn giang hồ của Vân Lan Vương Triều. Mặc dù không bao giờ quản sự vụ trong giang hồ nhưng lại có uy vọng tuyệt đối. Bởi vì các đời minh chủ võ lâm sau khi hết nhiệm kỳ hai mươi năm đều sẽ gia nhập vào trong Võ Lâm Quán, không có ngoại lệ, cho nên được chốn võ lâm tin phục.
Người của Võ Lâm Quán tại sao xuất hiện sớm hơn mọi lần, đồng thời tại sao lựa chọn Thanh Vân Tông. Dù sao...Thanh Vân Tông cũng không phải mạnh nhất, thậm chí là yếu nhất.
Về phần giả mạo thì thôi, không cần suy nghĩ đến. Chắc chắn không thể nào giả mạo được, trừ khi Thanh Vân Tông chán sống rồi. Cho dù là một trong ngũ đại môn phái thì cũng bốc hơi khỏi nhân gian ngay.
Võ Lâm Quán là tồn tại cường đại không kém gì thập đại thế gia, thậm chí có phần còn hơn nữa kìa. Bởi vì Võ Lâm Quán có sức hiệu triệu của cả võ lâm, giống như là một biểu tượng tín ngưỡng bất khả xâm phạm của chốn giang hồ.
Đương nhiên Võ Lâm Quán và thập đại thế gia còn chưa bao giờ xung đột cho nên bên nào cường đại hơn đều không có ai nói rõ được.
Chỉ biết cả hai bên quá mạnh mẽ so với Vương triều, tiện tay đều có thể hủy diệt là được.